Chương
Cô ta cười giảng hòa, cũng không thể tự thừa nhận bản thân không có não đúng chứ?
William nghe thấy những lời này, trong lòng nghiền ngâm, đáy mắt cũng lộ một chút ý cười. Thật đúng là phù thủy, rất biết cách nói chuyện.
“Tôi quả thật là một người đàn ông bình thường, nhưng cũng từ lâu tôi chưa được thỏa mãn rồi, bụng đói ăn quàng, đó cũng là chuyện dễ hiểu.”
“Chi bằng… bắt cô thử một chút?”
Anh ta đột ngột tiến lại gần.
Kỷ Nguyệt Trâm đã bị dọa lùi lại một chút, hoàn toàn không để ý đến bản thân mình đã lùi đến mép giường.
Di chuyển thêm một chút thì sẽ rơi xuống.
Á gã Cảm giác bị mất trọng lượng đột ngột khiến cô ta hét lên thất thanh.
Lập tức Wiliam nhíu mày, theo bản năng đưa tay ôm lấy eo cô ta, kết quả hai người ngã nhào trên tấm thảm.
Người đàn ông… áp sát vào người phụ nữ, cánh môi… chạm vào nhau.
Bốn mắt hai người họ kinh ngạc nhìn nhau, rất lâu vấn chưa có phản ứng gì.
Cuối cùng, Kỷ Nguyệt Trâm phản ứng trước, dùng tốc độ nhanh nhất đẩy Wiliam ra, sau đó lổm ngổm bò dậy rồi liên tục lau cánh môi.
“Ngoài ý muốn… đều là ngoài ý muốn…
Cô ta lo lắng nói.
Wiliam ngồi dưới đất, dùng ngón trỏ lau nhè nhẹ, hương vị còn dừng lại trên môi, vô cùng sâu sắc.
Mềm mại ấm áp, giống như viên đạn .
q Có chút ướt át, khiến lòng người hơi ngứa ngáy.
“À, đột nhiên tôi nhớ ra bếp ga nhà tôi chưa tắt, tôi về trước.”
Bây giờ cơm cũng không ăn, cô ta vội vàng chạy trối chết, không dám quay lại nhìn Wiliam, lập tức rời đi.
Wiliam nhìn thấy bóng dáng cô ta tông cửa xông ra, khóe miệng không khỏi cong lên.
Vậy rhà anh ta lại cảm thấy mùi vị này cũng không tệ.
Thật sự đã gặp quỷ, tình cảm mà anh ta đối với cô ta không phải chỉ như em gái thôi sao? Cảm giác tại sao… dân dần trở nên kỳ lạ?
Kỷ Nguyệt Trâm một đường tán loạn vô cùng bỏ chạy về nhà, nhịp tim rộn lên, âm thanh đập của nhịp tim thật lớn, quanh quẩn trong tâm trí cô ta.
Cô ta lập tức đi vào phòng tắm, dùng nước lạnh rửa mặt, muốn hạ nhiệt một chút.
Thế nhưng gương mặt vẫn đỏ lên một mảng, đến phỏng cả tay.
Dường như máu huyết toàn thân dâng lên, không còn chỗ để sắp đặt.
Cô ta không ngừng tát vào má mình, cảm thấy chắc chắn bản thân bị ảo giác, nếu không thì làm sao có thể hôn Wiliam được.
Tai nạn chết tiệt, sao có thể đúng lúc như vậy, phim truyền hình cũng không dám diễn thế này, đúng không?
Cô ta là phù thủy, cả đời này cũng không có thể nhân duyên, cho nên giữa bọn họ không thể nảy sinh tình cảm.
Hết lần này đến lần khác cô ta tự an ủi mình, cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.
Đó chỉ là sự trùng hợp ngấu nhiên, đừng cho là thật.