Chương
Hơn nữa còn bỏ ra rất nhiều tiền để thuê người giúp việc trong nhà chăm nôm giúp cô ta, bóng đèn đường ống nước… một khi xảy ra sự cố sẽ được sửa chữa ngay.
Dịch vụ này cũng lắp đặt thiết bị giám sát trước cổng nhà, mỗi tâng lầu đều có, nhưng có một thiết bị đặc biệt ở trước cửa nhà, để đảm bảo an toàn cho cô ta.
Sau khi nghe xong, trong lòng cô ta cảm thấy hơi khó chịu.
Sau khi ghi lại dấu vân tay của mình, cô ta vào nhà, sau đó phát hiện một tờ chỉ phiếu trên bàn làm việc của mình.
Đó là… tờ chỉ phiếu một triệu.
Ngoài tờ chỉ phiếu ra, không còn thứ khác.
Cô ta ngây người ra, đột nhiên cảm thấy mình thật quá đáng, dùng mọi cách để tránh mặt Wiliam , ngược lại anh ta còn sắp xếp xong xuôi mọi chuyện cho mình.
Anh ta không nợ mình bất cứ thứ gì.
Tâm trạng cô ta bỗng trở nên phiên muộn.
Đúng lúc này, người giúp việc gõ cửa nói: “Cô Trâm, cô có ở nhà không?”
“Có chuyện gì vậy?”
“Đây là bình xịt hơi cay, gậy điện giật, còn cái này… không biết là gì, được đóng gói chặt chẽ, cô có thể tự mở ra, tất cả đều do anh chàng ngoại quốc đẹp trai đó chuẩn bị. Anh chàng cao ráo, đẹp trai lại còn hào phóng, có phải là bạn trai của cô không? “
Sau khi những người giúp việc đưa đồ ra, có thể thấy thái độ của họ đối với cô ta rất ân cần, niềm nở hơn.
Kỷ Nguyệt Trâm nhẹ nhàng lắc đầu và nói: “Chỉ là bạn thôi, anh ấy có nói gì không?”
“Bạn à? Vậy thì bạn của cô thật sự rất tốt với cô. Có phải anh ấy đang theo đuổi cô không? Anh ấy nói rằng cô không có đầu óc. Khách đến nhà có nam, có nữ mà còn làm việc trong nhà, anh ấy sợ cô gặp bất trắc. Cho nên, đã chuẩn bị hết mọi thứ từ trên xuống dưới, đề phòng bất trắc.
“Ngoài ra, anh ta cũng dặn dò chúng tôi rằng chỉ cần có người đến tìm cô thì phải đăng ký, nam thì phải có nữ đi cùng, không được đi gặp khách nam một mình. Không đóng cửa khi đang làm việc, thiết bị giám sát có thể nhìn thấy bên trong, nếu lỡ gặp người xấu chúng ta có thể kịp thời ứng phó. “
“Người bạn này của cô, anh ta thực sự rất quan tâm đến an toàn của cô.”
Người giúp việc không ngừng khen ngợi Wiliam. Kỷ Nguyệt Trâm gật đầu, trong lòng cảm thấy vô cùng nặng nề, không vui lên nổi.
Sau khi những người giúp việc đi, cô ta đóng cửa lại rồi mở những món đồ được gói rất kín ra.
Khi mở nó ra, bên trong là một con dao quân đội của Thụy Sĩ có nhiều chức năng.
Rất nhỏ đẹp, cũng rất sắc bén.
Nếu gặp phải người xấu, chắc chắn có thể dùng nó tự bảo vệ mình.
Anh ta nghĩ rất chu đáo, thế mà mình lại trốn suốt ba ngày.
Không được… cô ta thiếu anh ta một lời cảm ơn.
Cô ta không hề suy nghĩ, mở cửa xông ra chạy bằng tốc độ nhanh nhất đến khách sạn, nhưng khách sạn thông báo với cô ta, Wiliam đã trả phòng.
“Trả phòng khi nào?”
“Vào buổi sáng ba ngày trước, anh ấy có đi ra ngoài một chuyến, buổi chiều trở về thì trả phòng. Sao vậy ạ? Có việc gì sao?”