Chương
“Anh đang sợ sao?”
Kỷ Thiên Minh nghe thấy những lời khiêu khích này, bàn tay của anh ta khẽ nắm chặt lại.
Anh ta đang sợ hãi sao?
Cuối cùng, anh ta chọn cách im lặng, không nói một lời nào, sau đó bỏ đi.
Kỷ Nguyệt Trâm đang bận trong bếp, còn David đang ăn vụng ở bên cạnh, thấy Kỷ Thiên Minh đến gân, mặt David xám xít vội bỏ đi.
“Anh, sao anh lại đến đây? William thế nào rồi?”
“Anh ta không sao. Anh xử lý giúp anh ta xong rồi mới xuống đây. Xem em nấu ăn thế nào. Đừng phá hỏng nhà bếp của người khác.”
“Tay nghề của em thế nào anh còn không rõ sao? Anh à, anh cũng đã vất vả rồi. Anh ra ngoài nghỉ ngơi đi. Đợi một chút sẽ xong thôi.”
“Không, anh muốn ở đây… phụ giúp cho em.”
Giọng nói của anh ta bỗng nhiên trâm xuống hơn bình thường rất nhiều, truyền đến tai cô ta, khiến trái tim cô ta run lên, có chút sợ hãi.
Không biết tại sao dạo gần đây, cô †a luôn cảm thấy Kỷ Thiên Minh có tâm trạng rất khác thường?
“Anh, anh bị sao vậy?”
“Anh nghĩ trong khoảng thời gian này anh hơi lạnh nhạt với em, nên muốn tranh thủ ở cùng em một lúc. Anh đã giao chuyện của Diệu Miêu cho cấp dưới. Trong khoảng thời gian này, anh sẽ ở lại với em, không đi đâu cả.”
“Anh ở cùng em lâu như vậy, chắc canh ta có chuyện xảy ra.”bg-ssp-{height:px}
“Chẳng phải em đã nói, anh của em sẽ sống đến ít nhất chín mươi tuổi sao?”
“Đúng vậy, số mệnh đào hoa cũng sẽ theo anh đến năm chín mươi tuổi, thật hạnh phúc.”
Cô ta vừa nấu ăn vừa nói với giọng vô cùng hâm mộ.
Kỷ Thiên Minh nghe vậy, trong lòng tràn đầy chua xót.
Thực ra anh ta không cảm thấy hạnh phúc chút nào, anh ta đã tìm được rất nhiều người giống vậy, nhưng không ai trong số họ giống cô ta.
Anh ta đã từng thuyết phục bản thân buông tay người con gái này ra, nhưng anh ta lại không làm được, anh ta đã yêu cô sâu sắc dưới danh nghĩa là một người anh trai.
Trời sinh anh ta có số đào hoa trên người, không biết có bao nhiêu phụ nữ bị anh ta chinh phục, nhưng cô ta lại là người duy nhất anh ta muốn chinh phục.
Anh ta sẽ gặp phải vô số người phụ nữ trong cuộc đời, cũng có mối quan hệ liên quan đến họ, nhưng cô ta lại là người duy nhất có thể ngăn cản sự đào hoa của anh ta.
Anh ta không thể chọn bất kỳ ai để sống bên mình hết cuộc đời, chẳng lẽ là vì anh ta đã yêu em gái của mình sao?
Như vậy, có lẽ anh ta sẽ sống một mình đến hết đời phải không?
“Không sao… anh chỉ muốn ở bên em, cho dù có chết đi nữa cũng không SỐ Giọng anh ta trầm xuống, khiến cô †a nghe không rõ.
Nếu lúc ta quay đầu nhìn lại, nhất định sẽ rơi vào đáy biển sâu, tất cả đều tràn đầy thâm tình của anh ta..
Cô ta không biết rằng người đàn ông bạc tình bạc nghĩa Kỷ Thiên Minh này, đã dành tình yêu của mình cho một cô gái từ lâu rồi.