Chương 2964 “Cháu, thật sự muốn biết sao?” Ông ta thâm trầm cất tiếng hỏi. “Ai” Ông cụ thở ra một hơi thật dài, vuốt chòm râu bạc trắng của mình và cảm thán. Ông ta nói: “Vào buổi tối báo mộng cho cháu, ông cũng đã báo mộng cho nó giống như vậy. Ông đã nói cho nó biết đây là cơ hội duy nhất của nó. Kiếp này nếu các cháu không thể ở bên nhau, chấp niệm của nó sẽ càng ngày càng sâu, có khả năng sẽ tổn thương đến cháu.” “Tương tự nếu nó ở bên cạnh cháu cũng là làm trái với đạo đức luân thường, đạo trời khó tha. Dù là thế nào đi nữa, cũng đều sẽ có ảnh hưởng đối với vận mệnh cả đời của nó.” “Chuyện này….. Hai sự lựa chọn này cơ bản không phải đều là đi vào ngõ cụt sao ạ, chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác hay sao?” Dương Nguyệt kinh sợ, đây là lựa chọn kiểu gì vậy chứ, tiến một bước lùi một bước, dù là cái nào cũng đều không phải là kế sách vẹn toàn. Ông cụ bất lực nói: “Đúng vậy, cả hai đều không phải là lựa chọn tốt, nhưng nó sợ tổn thương đến cháu, cho nên đã quyết định dũng cảm chiến đấu đến cùng. Rốt cuộc, thói đời luôn bất công, đạo trời khó tha, nó vân phải chịu những trừng phạt đợi sẵn nó ở phía trước. Lúc trước ông có hỏi nó, nó có hối hận khi lựa chọn con đường này không?” “Nó không trả lời ông, nhưng so sánh với hiện tại thì ông cũng đã có đáp án rồi. Nó chưa bao giờ cảm thấy hối hận. Đối với nó, việc dành ra phần đời còn lại để nhìn cháu cùng người khác kết hôn sinh con đúng là quá khó khăn. Vậy nên nó đã tình nguyện từ bỏ cuộc sống kéo dài đến 90 tuổi của mình, nhanh chóng kết thúc mạng sống.” “Anh ấy…… Anh ấy sắp chết rồi sao?” “Đúng vậy, nó sắp chết rồi, nhưng sau khi tỉnh lại từ giấc mơ này, cháu sẽ quên đi tất cả, dù là chuyện gì cũng xem như chưa từng được biết.” “Tại sao chứ, anh ấy đã sắp chết rồi, cháu chỉ muốn ở bên anh ấy đến giây phút cuối cùng, chẳng lẽ như vậy cũng không được sao?” Dương Nguyệt hoảng sợ, nước mắt lưng tròng, cố sống cố chết mà níu lấy quần áo của ông cụ. “Điều cơ mật không thể tiết lộ, những việc ông có thể làm….. Đêu đã làm hết rồi.” “Vậy kiếp sau anh trai cháu sẽ đi về đâu?” “Nó đã không còn cái gọi là kiếp sau rồi. Nó sẽ trở lại bên cạnh ông, tiếp tục làm dược đồng, chỉ là nó sẽ không còn nhớ đến cối trần tục nữa.” Ông cụ yếu ớt nói: “Bởi vì, nó cho rằng nếu đem trái †im giao cho ông, thì sẽ không còn vướng phải những h@m muốn và tình cảm của con người. Có một số người có lẽ còn có luân hồi, nhưng nó đã không có nữa rồi. Từ nay về sau, đời đời kiếp kiếp, cháu sẽ không thể còn gặp lại Kỷ Thiên Minh được nữa” Câu nói cuối cùng càng giống như một loại lời nguyên. Đời đời kiếp kiếp, cô ta sẽ không còn có thể gặp được người yêu mình nhiều đến như thế. Cô ta không biết có nên tin vào giấc mơ hay không, mọi thứ đều có vẻ như quá vô lý. Thần tiên? Chuyển thế? Dược đồng…… Gô ta có thể không tin những điều lung tung lộn xôn này, nhưng cô ta tin tưởng Kỷ Thiên Minh thật sự yêu cô ta, vô cùng yêu cô ta. Tình yêu này vượt lên trên tất cả, ngoài tâm với của người khác. Cô ta đã từng vô cùng hâm mộ tình yêu của Cố Thành Trung dành cho Hứa Trúc Linh, và cảm thấy rằng trên thế giới này sẽ không có người đàn ông nào có thể vượt qua được điều đó.