Chương 2970 Cô rất gầy, thân hình cũng nhỏ bé, nhưng giờ phút này sống lưng lại thẳng thắn khác thường, như thể thân hình nhỏ bé này ẩn chứa vô số sức mạnh, ai cũng không dám biến mất trước mặt cô. Trong lúc nhất thời, toàn bộ siêu thị lặng ngắt như tờ, thậm chí có người bởi vì chột dạ mà không dám nhìn thẳng vào cô. Cô gắt gao nắm chặt tay của Cố Hy, sau đó dắt đứa trẻ đi ra ngoài. Sau khi về đến nhà, cô để cho Cố Hy và Cố Niệm Noãn cùng nhau chơi đùa ở trong sân. Bạch Nhược Minh Lan hơi nhíu mày: “Xét cho cùng nó cũng không phải là con ruột của cháu, hiện tại giống như là đang gieo xuống một hạt giống, cháu không sợ rằng đứa trẻ này về sau sẽ quay ngược lại lấy oán báo ân sao?” “Nó vẫn luôn biết mình là người ngoài, không cùng quan hệ huyết thống với các cháu. Về sau phàm là các cháu đưa ra sự lựa chọn, trong lòng nó sẽ sinh đa nghị, rất có thể anh em sẽ trở mặt thành thù.” Khi nghe được những lời này, trong lòng Hứa Trúc Linh khẽ run lên, biết là bà ấy chỉ là có ý tốt muốn nhắc nhở mình. Nhưng cô càng vững lòng tin rằng: nhân tâm bổn thiện. Bây giờ Cố Hy đã có trình độ hiểu biết nhất định, giờ phút này nếu cô quay lưng vứt bỏ vậy thì điều đó sẽ trở thành bóng ma cả đời cậu bé. Cô cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc so sánh bên nào nặng bên nào nhẹ, cô đối xử bình đẳng với các con, đã rất nỗ lực để làm một người mẹ tốt. Cô tin vào việc bản chất con người vốn lương thiện, cho nên từ nhỏ đã ra sức dạy dô chỉ dẫn, chắc chắn sau này cậu bé lớn lên cũng sẽ không quá tệ. “Cảm ơn bác gái đã nhắc nhở, những điều bác nói cháu đều hiểu ạ. Cháu chỉ có thể hướng dẫn cho con của cháu hướng đi đúng đắn, còn về sau này….. Cháu cũng không thể chỉ vì một chuyện chưa chắc sẽ xảy ra mà bây giờ lại bắt đầu quay lưng từ bỏ con trai cháu, đúng không bác?” “Tự cháu năm rõ mức độ mới là việc tốt nhất.” Bạch Nhược Minh Lan gật đầu, cũng tin tưởng rằng một Hứa Trúc Linh có tấm lòng thiện lương sẽ không thể nuôi dạy ra những đứa trẻ hư hỏng được đâu. Gô đi ra ngoài sân, trước tiên đỡ Cố Niệm Noãn lên, sau đó lại bế Cố Hy. “Cố Hy, mẹ đang rất nỗ lực để làm những việc đúng đắn, nhưng mẹ cũng là lần đầu tiên làm mẹ, con lần đầu tiên làm con, nếu mẹ có làm sai chuyện gì làm cho con cảm thấy không thoải mái, thì con nhất định phải nói cho mẹ biết, được không con?” Cố Hy nghe vậy, vô cùng nghiêm túc gật đầu, cắn ngón tay một lúc lâu mới nói: “Vậy….. Vậy mẹ sẽ vứt bỏ Cố Hy sao?” “Không đâu, vĩnh viễn sẽ không, con họ Cố, là con của mẹ và Cố Trung mà.” “Nhưng….. Nhưng con không phải là con ruột của mẹ. Hai em đều là từ trong bụng mẹ bò ra, nhưng mà con không,….” “Đúng vậy, con cùng Cố Niệm Noãn và Đoàn Tử không có quan hệ huyết thống với nhau, vậy con có yêu thương các em không? Các em có yêu con không con?” Cậu bé nghe mà mù mà mù mờ, nhưng vẫn vô cùng nghiêm túc đáp lại.