Chương 3022 “Anh chính là chồng em mà.” Jenny khoác lấy cánh tay William, cười hì hì nói. Tình tình nhất thời trở nên lúng túng. Cố Thành Trung cuối cùng nhả ra một ngụm khí thô, gật đầu một cái: “Vậy cậu đi cùng tôi, mọi người mặc áo chống đạn vào cả đi, phá nổ sẽ có mảnh vỡ, nhớ bảo vệ đầu. Toàn bộ điểm phá nổ đều giao cho Phó Thanh Viên, Phó Thanh Viên có thể tính toán chính xác diện tích thương vong, biết chúng ta phá nổ bao nhiêu mới có thể đến phạm vi an toàn.” “Ngoài ra, có thiết bị quan sát dưới nước không? Tôi sợ sau đó người của Carlo sẽ xuống biển phá rối từ dưới đáy thuyền.” “Có, tôi bảo đảm dẫn tôi theo sẽ không bị lỗ, vợ tôi hữu dũng vô mưu, bụng dạ đầu óc thẳng thắn, không hữu dụng bằng tôi. Sóng âm dưới đáy biển này có thể tính toán phát hiện chuẩn xác các sinh vật trong vòng mười dặm, hơn nữa còn có hệ thống theo dõi xác định vị trí, từng biểu hiện của thuộc hạ mỗi người đều được che đậy, chấm đỏ chớp tắt là có người ra vào.” “Công nghệ cao vậy sao? Có hứng thú vào quân đội của tôi không, nghiên cứu khoa học cho chúng tôi?” William không nhịn được bắt đầu đào người. “Nghĩ gì vậy, cho dù có cống hiến thì cũng về doanh trận của quốc gia mình.” “Vậy tôi thật sự hy vọng thế giới vĩnh viên hòa bình.” William buông lời trêu ghẹo, chống chọi với thiên tài khoa học kỹ thuật thế này, tất cả đều phải đi nghiên cứu khoa học lại, thứ đồ chơi hiếm lạ gì cũng có, ai cũng sợ. Rất nhanh, Phó Thanh Viên đã phủ đầy hệ thống sóng âm ngay tại bốn phía của chiếc thuyền, chỉ cần dưới nước có động tĩnh, phát ra bất kỳ sóng âm nào cũng có thể đo lường được. Sóng âm của cơ thể con người phát ra rất đặc biệt, cảm ứng vô cùng dễ dàng. Hết thảy đã được chuẩn bị ổn thỏa, mọi người bắt đầu đi sâu xuống biển, khi thật sự tới gần mục tiêu, tâm trạng của mọi người càng khẩn trương. Gần chạng vạng tối, sương mù trên biển bốc lên, một tầng sương mù lờ mờ dày đặc, mặc dù không tới mức cản trở tâm mắt, nhưng cũng ảnh hưởng một chút. Bầu trời đột nhiên mất đi vẻ đẹp khiến cho thần kinh mọi người căng thẳng. Tất cả bắt đầu phân tán từ từ, vây lại thành hình quạt. “Bọn họ trở lại rồi.” Phó Thanh Viên lập tức dùng điện thoại không dây thông báo cho mọi người. Bởi vì nước lớn, đối phương bắt đầu quay trở lại phía trên rừng đá ngầm, hơi nước cũng cản trở tâm nhìn nên bọn họ rất khó phát hiện được thuyền con của mình. Tất cả mọi người trên thuyền đều đụng ống hãm thanh, họ đều lặng yên không một tiếng động, giống như sự yên lặng trước khi mưa gió ập tới, có vẻ quỷ dị nặng nề khác thường. Tất cả mọi người đều lên tinh thần, bởi vì lần này lấy ít đánh nhiều, phần thăng vốn nhỏ, chỉ có thể hành động bất ngờ. Rất nhanh, thuyền con của bọn họ đã bố trí xong, đối phương mơ hồ phát hiện được cái gì nên đã phái một chiếc cano đi ra, bên trên chỉ có hai người, dễ dàng bị Cố Thành Trung ngay trước mặt bắt được. Anh trực tiếp giữ hai người lại, để cho chiếc cano quay trở về chỗ cũ, tạo ra bầu không khí đáng sợ.