Chương 3058 “Em xem, anh ấy thực sự nắm lấy tay chị mà, không phải chị tự làm, mọi người xem đi.” “Chị dâu, em biết rõ, đấy có thể là phản ứng theo trí nhớ của cơ thể con người, cơ thể của anh ấy có trí nhớ cho nên mới năm tay chị. Theo tình tình trước mắt, không có bất kỳ dấu hiệu tỉnh dậy nào. Nói như vậy, thân thể có hành động thì người cũng có thể tỉnh lại sớm thôi, có thể… Chỉ có thể giải thích là do phản ứng trí nhớ của cơ thể.” “Đây không được tính là dấu hiệu tỉnh lại ư?” “Với tình hình hiện tại, vẫn chưa có bất cứ dấu hiệu tỉnh lại nào.” Gố Ngọc Vy thất vọng nói: “Chị dâu, chị đừng tạo cho mình áp lực quá lớn.” Hứa Trúc Linh mấp máy môi, còn muốn giấy giụa thêm chút nữa, nhưng cuối cùng vân không thốt lên nổi một chữ. Cô thở dài một hơi, nói: “Chị biết rồi… Rất xin lỗi, quấy rầy em rồi, muộn vậy mà vấn gọi em tới. Muộn quá rồi, hay em ở lại đây đi.” “Không được, xe của Nguyên Doanh vấn còn ở bên dưới, bọn em còn tưởng phải đưa anh ba tới bệnh viện, cho nên anh ấy chờ em ở dưới tầng. Em đi vê trước, lần sau tìm em có lẽ sẽ có tin tốt.” “Vậy… Chị tiễn em.” Cô đứng dậy, cuối cùng tàn nhân gạt tay Cố Thành Trung ra. Lúc đẩy tay anh ra, lòng cô khó chịu muốn chết. Hy vọng vừa bốc cháy lên, một phút thoáng qua như thể đổ cả chậu nước lên người, thân thể cô lạnh như băng không còn chút sức lực nào. Ngay cả một đám khói xanh cũng không còn. Cô tiên Cố Ngọc Vy, quay lại phòng, nước mắt cố nén nhiều ngày đêm nay lại rơi xuống. Vốn dĩ cô đã học cách làm sao để không khóc. Nhưng đêm nay anh làm vậy lại khiến cô như rơi từ trên tòa cao ốc xuống, cảm giác mất mát chôn vùi khiến cô không thể thở nổi. Cô tức giận, hung hăng võ tay anh. “Tự dưng anh năm tay em làm gì, nếu như không tỉnh lại thì có gì phải làm lại một hành động nhiều lần như vậy? Cho em hy vọng rồi lại cho thất vọng, anh có biết em đau lòng lắm không? Anh là đồ lừa đảo, đến lúc này rồi anh có thể bớt lừa người đi được không, chẳng lẽ anh muốn ép em điên lên mới được à?” Cô che mặt khóc, một lúc lâu sau mới bình tĩnh lại, thấy mu bàn tay của anh bị mình đánh đỏ lên, lại rất đau lòng. “Rất xin lỗi rất xin lỗi, em không nên đánh mạnh vậy. Cô cẩn thận thổi, cũng chậm rãi bình tĩnh lại, tóm lại đây là một chuyện tốt. Côchỉ có thể tự an ủi mình như thế. Cô lau nước mắt, đắp kín chăn cho anh rồi mới lên giường nhỏ của mình. Cô nhìn anh thật sâu, sau đó tắt đèn. Đêm nay nhất định rất khó ngủ. Gần đây Hứa Trúc Linh đang phải xử lý chuyện ở công trường, bởi vì công trường thi công không đảm bảo quy cách nên khiến người ta bị thương, phải vào bệnh viện. Mặc dù người bị thương không chết trong quá trình cấp cứu, nhưng cần phải vào phòng bệnh nặng.