Chương 3094 “Cô muốn nói cái gì 2” “Anh không muốn trở thành người nhà họ Cố phải không?” “Vì sao tôi lại không muốn?” “Em… Em không biết, em thấy anh không muốn tham gia vào những chuyện xã giao của nhà họ Gố, anh em của bố, bạn bè của mẹ, tất cả những điều đó anh đều cố tránh khỏi. Bố muốn anh đến công ty làm việc, anh không muốn, mẹ muốn đầu tư cho anh mở công ty, anh lại lựa chọn lập nghiệp từ hai bàn tay trắng.” “Anh… Anh rất kỳ lạ, anh không hề nhận bất cứ thứ gì của nhà họ Cố, lần nào cũng muốn tự làm, nhà có nhiều tài sản nhưng anh lại đi thuê phòng bên ngoài, thậm chí, ngay cả tiền thuê văn phòng cũng là tự anh kiếm được.” “Em không hiểu, Cố Hy, anh muốn gì? Biết bao nhiêu người ganh ty vì anh được nhà họ Cố nhận nuôi, thậm chí họ đối xử với anh rất tốt, bố không hề có thành kiến với anh, hơn nữa, nếu sau này ông qua đời, anh cũng sẽ có một phần tài sản. Tại sao anh…” Cô ta chưa kịp nói xong, thì Cố Hy đứng bật dậy, chân ghế ma sát với mặt đất tạo ra âm thanh chói tai. Thì Uyển Nhi giật mình, khuôn mặt biến sắc, cô ta sợ hãi nhìn anh. Sắc mặt anh vô cùng tối tăm khiến cô ta có chút tê dại. Ánh mắt này giống một con rắn độc. Cô ta sợ đến mức cả người run rẩy, dường như có một luồng khí lạnh chảy dọc từ đầu xuống chân, khiến cô cảm thấy như mình vừa rơi vào hầm băng. Cô ta sợ hãi nhìn anh, thấy anh đang từ từ đi đến giá sách, lấy ra một quyển sách. “Đừng căng thẳng, tôi sẽ không làm gì cô. Gần vua như gần cọp. Đó chính là suy nghĩ của cô ta lúc này. Cô ta nuốt nước miếng, cẩn thận nói: “Cố Hy, anh biết không, em yêu anh, – có thể làm tất cả vì anh, em sẽ không hại anh, trái lại còn giúp anh, anh có thể tin tưởng em, nếu anh muốn làm gì cứ nói cho em biết.” “Trên đời này, tôi tin tưởng nhất là bản thân mình, rồi đến người nhà họ Cố, còn cô, cô là cái thá gì?” Anh nở một nụ cười giêu cợt khiến sắc mặt cô ta trắng bệch. Điều này… Chính là sỉ nhục. “Cố Hy, anh có xem em là người sao? Sao anh có thể nói vậy với em?” Cô ta tức giận nói. “Ngoại trừ cuộc hôn nhân để đóng kịch trước mặt mọi người, tôi sẽ không cho cô cái gì, cũng sẽ không chạm vào cô. Cô biết tôi là người thế nào, đừng gây phiền phức, tránh ra, tôi đang rất bận. Thái độ của anh vô cùng lạnh lùng, như thể đang xua đuổi một vị khách không mời. Thì Uyển Nhi dán mặt nóng vào mông lạnh, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhìn khuôn mặt đẹp đẽ mà đáng sợ kia khiến cô ta vừa yêu vừa hận. Anh là một người có năng lực, ban đầu anh không học luật mà học tài chính nhưng sau đó anh đã thay đổi chuyên ngành sau đại học. Anh có tham vọng nhưng anh biết cách che giấu tài năng và tham vọng của mình dưới lớp vỏ ngoài đẹp đế của mình. Dù không phải là công việc yêu thích nhưng anh đã phát triển nó thành một công ty luật nổi tiếng nhất Đà Nẵng, không có vụ kiện nào mà anh không thắng được, biết bao nhiêu người muốn bỏ tiền ra để thuê anh nhưng anh đều né tránh, thay vào đó anh đã nhận sự giúp đỡ từ những người ít được biết đến. Lúc đó công ty đang trong giai đoạn đầu thành lập, không ai biết Cố Hy đang nghĩ gì. Thì Uyển Nhi rời văn phòng, trâm tư suy nghĩ.