Chương 3110 Ngoài ra, bản thảo thiết kế của em làm chị tin vào thực lực của em, em đã giúp đố chị nên chị tin tưởng vào phẩm chất của em, chị rất thích một trợ lý như em.” Cô nghe thấy những lời này xong thì cảm thấy rất vui, ông trời đóng cánh cửa này của bạn thì sẽ mở cho bạn một cánh cửa khác. Cô tìm được công việc rồi, cô có thể giống như Cố Hy, vẫn sống tốt mà không cần dựa vào nhà họ Cố nữa. Cô sẽ dùng năng lực bản thân để chứng minh rằng cô không hề thua kém Gố Hy. Đều là con cái nhà họ Cố, cô cũng rất xuất sắc. “Em sẽ cố gắng trở thành người như chị, tay trắng lập nghiệp, có sự nghiệp của riêng mình, làm người ta khâm phục.” “Được, chị rất mong chờ sự trưởng thành của em. Bạn học của em cũng rất ưu tú, chị thấy hai người tốt nghiệp cùng khóa, em ấy cũng rất xuất sắc.” Cô ấy cũng khen Thích Uyển Nhi, cả hai đúng là rất hiếm có, có thể cùng làm đồng nghiệp cũng là một mối duyên phận. Chỉ có điều thương trường như chiến trường, họ có thể tồn tại được không thì còn phải xem bản lĩnh của mỗi người nữa. Cô vừa đi ra thì gặp Thích Uyển Nhị, cô ta hỏi nhỏ: “Bà chủ gọi em làm gì vậy? Có phải muốn hỏi thăm bố em không, nhờ em nói hộ nhiều lời tốt đẹp sao?” “Không có, hình như chị ấy không biết mình là ai.” “Vậy tại sao chị ấy lại tuyển em?” “Em từng giúp đỡ chị ấy, sau đó lại may mắn xuất hiện ở đây.” Thích Uyển Nhi gật đầu nhưng thực tế thì không hề tin lời cô nói chút nào. Nếu đối phương không nể mặt nhà họ Cố thì sao có thể như vậy chứ? Chắc là ngại không dám nói rõ thôi, sợ tỏ ra làm màu quá rõ ràng. Vào lúc nghỉ trưa Thích Uyển Nhi kéo cô đi ăn cơm. Nhưng không ngờ xe của Ôn Mạc Âu lại chờ ở dưới lâu, đưa cho cô cơm hộp chuẩn bị sẵn. Bởi vì dạ dày cô không tốt nên nếu như ăn bên ngoài thì mười lần cũng phải đến chín lần bệnh đau dạ dày tái phát. Vì thế nên quán nào đồ ăn sạch sẽ cô đều biết. “Sao anh lại đến đây?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! “Mang cơm cho em, sợ em ăn không quen thức ăn bên ngoài.” Ôn Mạc Âu ngại ngùng nói. “Không cần đâu, em ăn với bạn được rồi…” Cô còn chưa nói xong thì Thích Uyển Nhi đã nhận lấy đồ: “Dạ dày của em không tốt nếu như ăn linh tinh bên ngoài lại bị đau dạ dày thì sao? Buổi chiều vẫn còn nhiều công việc, em không muốn làm cho xong sao? Cám ơn cậu chủ Ôn, chúng tôi xin nhận, trời nóng lắm, anh cũng quay về đi.” Ôn Mạc Âu gật đầu quay người rời đi. Sau khi anh ta rời đi thì một bóng người nữa cũng biến mất. Cố Hy lên xe thì nhận được tin nhắn của Ôn Mạc Âu gửi đến: “Đã đưa thức ăn qua đó rồi, yên tâm đi.” Anh trả lời một tiếng “cám ơn” rồi cũng không nói thêm gì nữa. Hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của cô không hề dựa vào gia đình, còn giả vờ thành người bình thường, chắc chăn là rất vất vả.