Chương 3125 Anh uống thuốc một mình trong căn phòng trống trải còn vương mùi hương của cô. Nghĩ đến hành động ngu ngốc của mình tối hôm qua, anh không khỏi mỉm cười. Những ký ức đẹp đế này, dù nghĩ lại khiến vết thương có nhói cũng không còn đau nữa. Cố Niệm Noãn về nhà sớm, Hứa Trúc Linh không muốn cô tiếp tục làm việc, con người ngoài đó quá nguy hiểm. Nếu cô tiết lộ danh tính của mình, có lẽ bọn họ sẽ kiêng kị mà không đụng tới. Nhưng bây giờ Cố Niệm Noãn đang che giấu thân phận của mình, thật sự quá nguy hiểm. Giám đốc Trương đêm qua là người đầu tiên, nhưng sẽ không bao giờ là người cuối cùng. Là con gái mà lại tới mấy bữa tiệc xã giao đàm phán chắc chắn sẽ thiệt thòi. Khi nghĩ tới tương lai con gái mình sẽ phải trải qua những chuyện này, bà không khỏi cảm thấy đau khổ. Mặc dù Cố Niệm Noãn đã năn nỉ hết lời, bà vẫn không hề mềm lòng. “Bố thuyết phục mẹ giúp con đi, con rất muốn đến công ty đó, làm ơn đi mà daddy!” “Mẹ của con đã liên hệ với Studio Donald rồi. Nếu con không muốn đến London, vậy con có thích Studio Từ Hà Đông không? Cũng là một trong những nhà thiết kế giỏi nhất trên thế giới.” “Mẹ muốn con chọn một cái. Hai cái này tốt hơn nhiều so với Studio Bùi Viện đó.” “Đó là dựa vào mối quan hệ của bố mẹ, không phải dựa vào chính con! Con không muốn cái kiểu không làm mà đòi có ăn đói” “Con gái tôi có hoài bão và ước mơ thì bố đây ủng hộ con. Vậy con chọn Từ Hà Đông hay Donald?” Nửa câu đầu tiên, Cố Niệm Noãn nghe khá lọt tai, nghĩ rằng bố sẽ đứng về phía cô, nhưng cuối cùng bố vẫn nói giúp Hứa Trúc Linh. “Daddy!” Cô có chút tức giận. “Bố cũng khó xử lắm. Nếu con cãi lại mẹ thì đêm nay bố phải ngủ trên ghế sô pha đó. Ở tuổi bố không có tham vọng gì, chỉ muốn vợ chồng êm ấm trên giường thôi. Giờ con nỡ vứt bố ra ngoài vậy hả con?” “Vậy bố có nỡ nhìn đứa con gái quý giá của bố đau khổ không?” “Không nỡ, nhưng bố cũng không để mẹ con thấy khó chịu được.” Đúng là tốn nước bọt mà! “Daddy, nếu bố không giúp con sẽ đi mách mẹ ngay lập tức rằng bố liếc mắt đưa tình với nữ khách hàng, hình như tên là Giang Minh Nguyệt thì phải, lại còn tặng đồ cho nhau nữa!” “Vớ vẩn! Bố để Lâm Thanh Huyền giao dịch với khách hàng nữ, bố chưa bao giờ tặng bà ta cái gì hết. Còn nữa, bố nói con biết, đó là sản phẩm hợp tác, sao con dám đổi trắng thay đen như vậy hả?” “Cái đó không quan trọng, quan trọng là mẹ nghĩ gì. Bố bất nhân đừng trách con bất hiếu. Sô pha hay giường là do bố chọn!” Chơi ăn gian! Cố Thành Trung đỡ trán, sao ông lại sinh ra một ông trời con vậy chứ. Ông đành đến chỗ Hứa Trúc Linh nhưng chưa kịp nói gì thì Hứa Trúc Linh đã ném một cái gối tới. Khi Hứa Trúc Linh nghe thấy điều này, bà không thể bác bỏ ngay lập tức. Những lời này ông nói rất có lý. Lân này Cố Hy không phải trùng hợp gặp được mà đã biết Niệm Noãn có một phòng rượu riêng và chuyên đi đến đó. Chỉ là… Tại sao ông có thể biết rõ Niệm Noãn đang làm gì như vậy? “Anh nói xem vì sao Tiểu Hy lại biết rõ về hành động của Niệm Noãn như thế?” “Chỉ cần có tâm thì cái gì cũng có thể biết, cũng có thể giả vờ như không biết, hiểu không?” “Hiểu không cái đầu nhà anh! Đừng tưởng em không biết rằng anh vẫn luôn mềm lòng mỗi khi Niệm Noãn cầu xin.