Chương 3143 Sao mình lại xui xẻo thế chứ, hiện tại lại thành cái đinh trong mắt đồng nghiệp khiến mọi người chỉ trích, có lòng tốt kết quả lại bị cắn ngược một cái. Cô nắm chặt điện thoại, tâm trạng nhất thời rất phức tạp Ngay lúc cảm xúc của cô đang bất ổn, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng bước chân nặng nề, một bước hai bước, càng ngày càng đi tới gần bên này. Thần kinh lập tức căng chặt, có chút sợ hãi. Kẽo kẹt… cửa kính dày nặng bị đẩy ra, phát ra âm thanh cổ quái, giống như sứ giả địa ngục đang đến câu hồn mình. Tim cô như sắp nhảy lên cổ họng. Người tới là ai thế? Ăn trộm? Người của bất động sản? Hay là… ma quỷ? Cô lập tức trốn dưới bàn làm việc, cả người run bần bật, hai mắt cũng nhăm thật chặt lại. Tiếng bước chân càng ngày càng gần, cuối cùng dừng lại trước mặt. “Em không sao chứ?” Bên tai truyên đến âm thanh vô cùng quen khiến cô bồng cảm thấy yên †âm, lập tức mở mắt ra rồi đứng dậy, nhưng lại quên mình đang ngồi dưới bàn, nhất thời đầu bị đụng mạnh. “A a..” Cô đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhăn lại, nước mắt cũng đảo quanh hốc mắt. Đau quá! Cố Hy thấy thế, lập tức ngồi xổm xuống nâng cô lên, thấy dáng vẻ đau đớn kia thì có chút đau lòng. Bàn tay to dịu dàng vuốt ve đầu cô, bất đắc dĩ nói: “Sao lại sơ ý vậy hả?” “Em… Em quên mất, sao anh… lại ở đây thế?” “Anh gọi điện thoại cho mẹ, mẹ còn oán trách em sao muộn thế này vẫn chưa về, cho nên anh đến đây thử xem.” “Anh tới đúng lúc lắm, hình như bị đứt cầu dao rồi, người bên bất động sản cũng không tới, anh biết không? Hơn nữa máy tính của em cũng sập nguồn, anh…” “Để anh thử xem sao.” Cố Hy vốn định đi xem đồng hồ điện, nhưng cô lại níu chặt lấy tay áo, một hai phải đi cùng nhau, nếu để cô một mình ở đây sẽ rất đáng sợ. Cố Hy đúng là một người vạn năng, cực kỳ thành thạo, vừa nối mạch điện thì đèn đã lập tức sáng trưng. “Được rồi.” Anh quay đầu định nói với Niệm Noãn, nhưng… Chóp mũi đã đụng lấy nhau, miệng chạm vào miệng. Hoàn toàn không cố ý, nhưng lại trùng hợp như vậy. Không chỉ anh sửng sốt, ngay cả Cố Niệm Noãn cũng ngây ngốc nhìn người đối diện, nửa ngày sau vẫn chưa phản ứng lại. Cuối cùng cũng may Cố Hy ý thức được chuyện gì đó, đột nhiên kéo xa khoảng cách của hai người. Ánh mắt anh hơi lập loè, không dám đối diện với cô, nói: “Ngoài ý muốn thôi… Ngại quá…” “Không, không sao đâu, em biết là do ngoài ý muốn thôi, sao anh có thể chủ động hôn em được chứ?” Bầu không khí có chút xấu hổ. Cô phát hiện người luôn lạnh lùng như Cố Hy, lúc thẹn thùng cũng sẽ rất rõ ràng. Chân tay luống cuống, không dám nhìn người khác, hơn nữa nói cũng không mạch lạc như trước kia.