Chương 3150 Trong lúc nhất thời, cô cũng không thể hiểu nổi tâm tư của Cố Hy. Đúng là cái gì cô cũng có, thật sự khiến người ta hâm mộ. Gia thế hiển hách, có đầy đủ chỉ phí để ăn mặc tiêu xài, giáo dục cũng bậc cao… Nhưng… Cô thích một người…vậy mà lúc nào cũng gặp trắc trở. Nếu nói nửa đời trước cực kỳ may mắn, còn lúc này lại tiêu xài hết trên người của một người, cô cũng nhận. Cuộc đời con người không phải lúc nào cũng sẽ thuận buồm xuôi gió, Cố Hy có lẽ chính là trở ngại lớn nhất đời cô. Cô không trả lời lại, chẳng qua đêm nay lại thức trắng đêm. 5 giờ sáng Ôn Thiên Ân mới trở về, vành mắt cũng biến thành màu đen, xem ra cả đêm không ngủ, vội vàng về để đưa cô đến công ty. Anh ta nói Cố Hy đã không sao nữa, lúc này đang ở nhà nghỉ ngơi, anh ta cũng sẽ thường xuyên lui tới. Tất cả những người tối hôm qua bị bắt đều bị kết tội cố ý đả thương người khác, dù sao Cố Hy cũng là luật sư, đương nhiên sẽ xử lý rất sạch sẽ dứt khoát. Bởi vì cả đêm lo lắng nên cô căn bản không ngủ ngon chút nào, hôm sau đã dậy đi tới công ty từ sáng sớm. Không ngờ Thích Uyển Nhi lại xin nghỉ không đến, lý do là trong nhà có người bị bệnh. Cô gọi điện riêng cho Thích Uyển Nhi mới biết cô ta đang ở chỗ của Cố Hy, chăm sóc anh. Trong điện thoại, Thích Uyển Nhi khóc sướt mướt. “Cũng không biết anh làm gì mà sau lưng bị thương thành thế này, máu thịt lẫn lộn luôn ấy. Lúc thay thuốc cho anh ấy mà mình cũng sợ mất hồn.” “Anh là người luôn nghiêm túc, tất nhiên sẽ không đắc tội với người khác, lần này bị gì không biết? Nếu mình biết ai hại anh ấy thành như vậy, tuyệt đối sẽ không bỏ qua đâu.” “Uyển Nhi, cậu đừng khóc, Cố Hy anh…” Cô muốn giải thích, nhưng trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì. “Mình chăm sóc anh ấy trước đây, chuyện trong công ty nhớ nói cho mình biết nhé, mình đi vội quá, mà cậu cũng cẩn thận một chút, chắc chắn chị Vân sẽ không khách sáo với cậu đâu.” “Ưm, vậy cậu cũng thông báo tình hình bên đó thường xuyên nha.” Tâm trạng cô nặng nề nói, ngay sau đó liền cúp máy. Cả buổi sáng nay tâm tình đều rất chán nản, lúc cô đang bận thì có đồng nghiệp đi tới. Anna rất nhanh đã tới, lúc nhìn thấy Cố Niệm Noãn thì lập tức vọt qua, vỗ bàn cô một cái, giọng điệu mang theo vẻ không vui: “Đưa điện thoại tôi ra đây.” “Điện thoại này tôi nhặt được, hôm qua cô làm rơi ở công ty, buổi tối tôi tăng ca nhặt được… Cô vừa lấy điện thoại từ trong ngăn kéo ra vừa giải thích, nhưng không ngờ thái độ của Anna rất ác liệt, cô ta căn bản không tin. “Hôm qua chính tai tôi nghe được cô nói với Thích Uyển Nhi mình phải về nhà. Sao vừa chớp mắt lại thành tăng ca ở công ty rồi hả? Trước khi nói dối có thể nháp trước một bản không? Cái điện thoại này của tôi là mẫu mới nhất năm nay, một vạn hai đấy! Bên trong còn có rất nhiều tài liệu bí mật, nếu không phải cô muốn lấy điện thoại của tôi, thì là muốn trộm bản thiết kế trong đó đúng không?” “Cô đang đùa à? Nếu tôi thật sự muốn trộm, vậy vì sao phải nghe điện thoại của cô?” Gô hỏi lại. “Sao tôi biết được, có lẽ đây là lần đầu tiên cô làm chuyện xấu, đầu không sáng suốt lắm nên mới nghe thì sao?