Chương 3153 “Ai bảo cô đổ oan cho tôi? Đây là cái giá phải trả. Tôi sẽ không bồi thường cho cô một xu nào cả, lần sau quản cái miệng của mình cho tốt, nếu lại để tôi nghe được chuyện gì không nên nghe, sẽ không đơn giản như ném hư điện thoại thế đâu.” “Niệm Noãn!” Anna cắn răng nói, đúng là tiền mất tật mang. Đúng lúc này, Bùi Viện tới, thấy mọi người tụ tập lại một chỗ thì không khỏi nhíu chặt mày. “Các cô đang làm gì thế? Bây giờ đang là giờ làm việc, không có việc gì làm sao?” “Chị Bùi, cô ta..” Anna muốn nói gì đó, nhưng lúc chạm đến ánh mắt ăn thịt người của chị Vân, những lời đến miệng lại đành nuốt vào. “Làm sao vậy?” Bùi Viện hỏi. “Không, không có gì…” “Vậy lo làm việc cho tốt đi, chăm chỉ vào.” Bùi Viện nhàn nhạt nói, mọi người đều trở về vị trí của mình. Trừng trị được đám tiểu nhân này xong, có lẽ một thời gian dài nữa bọn họ sẽ không làm bậy. Cô cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu mỗi ngày đều làm việc trong hoàn cảnh như vậy, có lẽ sẽ ép người ta đến điên luôn mất? Cả buổi sáng cô đều không trong trạng thái, trong đầu chỉ nhớ đến vết thương của Cố Hy. Thích Uyển Nhi trở lại sau hai ngày nghỉ, nguyên nhân là Cố Hy đã bắt đầu đi làm. “Anh ấy bị thương nghiêm trọng như vậy, chỉ mới hai ngày đã đi làm rồi sao? Sao cậu không chăm sóc anh ấy chút nữa, chuyện quan trọng nhất hiện tại là để anh ấy tĩnh dưỡng.” “Mình khuyên rồi, nhưng cậu cũng biết tính anh ấy rồi đấy, chuyện anh ấy đã quyết thì ai cũng không ngăn được. Mình chỉ có thể vừa tan làm sẽ đến chăm sóc anh ấy thật tốt, còn lại…Mình cũng không có cách nào khác.” “Đúng rồi, mình nghe nói lúc trước cậu nổi đóa trong văn phòng, còn trị Anna một trận nữa, có phải là sự thật không thế? Tính cậu luôn rất tốt mà, sao lại tức giận vậy?” “Là cô khinh người quá đáng, cũng không sao cả rồi, đã giải quyết xong.” “Niệm Noãn… Hình như cậu thay đổi _ rồi: Thích Uyển Nhi nhìn chằm chằm đôi mắt cô, gằn từng chữ một nói. “Mình thay đổi sao?” Cố Niệm Noãn có chút kinh ngạc, chỉ vào mũi mình. “Từ khi rời khỏi trường học và nhà họ Cố, sau đó bắt đầu làm việc, tính cách rất tốt đẹp của cậu cũng bắt đầu sắc bén hơn.” Ánh mắt cô ta chuyển động, bàn tay vô thức siết chặt lại, chuyện này cũng chứng tỏ sau này cô càng khó đối phó hơn, bởi vì Cố Niệm Noãn đang không ngừng trưởng thành. Nhưng vậy thì sao chứ, một đóa hoa trong nhà kính được người làm vườn tỉ mỉ che chở, cho dù đã thích ứng với nhiệt độ bên ngoài, nhưng cũng chỉ là tạm thời thôi. Bởi vì thời tiết bên ngoài thay đổi thất thường, đóa hoa cũng chưa từng trải qua cái lạnh khắc nghiệt thấu xương của mùa đông, cho nên cô ta có rất nhiều cơ hội để phá hủy nó. “Như vậy cũng tốt, các cô ta không dám ức hiếp cậu, mình cũng yên tâm.” “Ừm, mình cũng cảm thấy khá tốt.” Cô gật gật đầu.