Chương 3156 Cố Hy nghe vậy thì nhấp môi không đáp, anh mắt sâu thảm kia dường như in sâu trên người cô, cực kỳ nóng rực. Anh có thể giải thích được gì chứ? Bây giờ anh và Thích Uyển Nhi chính là bạn trai bạn gái, làm bất cứ chuyện gì thân mật tình cảm cũng là điều hiển nhiên. “Về sớm chút đi.” Anh nhàn nhạt nói. Cố Niệm Noãn nghe giọng nói lạnh nhạt kia, trái tim hơi run lên một chút, cố nén nước mắt xoay người rời đi. Ôn Thiên Ân đành phải đuổi theo, trong mắt Thích Uyển Nhi hiện lên một tia đắc ý, nói: “Em đi hâm nóng đồ ăn cho anh.” Nhưng không ngờ Cố Hy đã nắm chặt cổ tay cô ta, ngăn không cho cô ta đi. “Sao thế? Không phải muốn diễn kịch trước mặt người khác với em sao? Em cố gắng biểu diễn như vậy, chẳng lẽ | anh không hài lòng à?” Thích Uyển Nhi nhướng mày nói. Hèn mọn khẩn cầu tính yêu của anh, không bằng chủ động xuất kích. Chỉ cần trong mắt người khác, bọn họ là một đôi tình nhân hòa thuận là được. Sắc mặt Cố Hy vô cùng âm trầm, vậy mà Thích Uyển Nhi lại chơi mấy trò tâm cơ nhỏ này trước mặt anh à. Thích Uyển Nhi dùng sức thoát khỏi tay anh, cười nói: “Cố Hy, anh thích Cố Niệm Noãn, nhưng không chịu biểu hiện ra ngoài. Một khi đã như vậy, em sẽ giúp anh cắt đứt suy nghĩ đó của cô ta. Như vậy không được sao? Trong lòng cô ta chắc chắn nhận định chúng ta đã xảy ra chuyện gì đó, cô ta cũng sẽ tự giác né xa ba thước, tuyệt đối có bất kỳ vọng tưởng gì với anh nữa. Lần này em thật lòng giúp anh, anh phải cảm ơn em mới đúng chứ.” “Hiện tại cô ta rất đau khổ, người mình yêu và người khác anh anh em em, tim cô ta bây giờ có lẽ giống như bị dao đâm từng nhát vậy. Mà Ôn Thiên Ân lại ở bên cạnh làm bạn, anh cảm thấy tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì?” “Gô ta nhất định sẽ ôm Ôn Thiên Ân khóc lóc đến đau lòng, đến lúc đó sẽ phát hiện anh ta tốt hơn anh cả ngàn lần. Nhưng đó không phải điều anh muốn sao? Không phải anh hy vọng bọn họ ở bên nhau sao? Em chỉ thanh toán cho anh thôi!” “Tôi coi thường cô.” Cố Hy sâu xa nói, tâm cơ của Thích Uyển Nhi còn thâm trâm đáng sợ hơn anh tưởng tượng rất nhiều. Tuy anh tâm tư thâm trầm, nhưng sẽ không tổn thương người vô tội, cũng không xuống tay với người thân của mình. Càng không giả nhân giả nghĩa như thế, rõ ràng hai mặt, nhưng đứng trước mặt Cố Niệm Noãn lại giả vờ vô hại giống như con nai, sau lưng lại tính toán ác độc. “Tốt nhất cô nên đảm bảo rằng mình toàn tâm toàn ý đối xử với Niệm Noãn, không có bất kỳ tâm tư không đứng đắn nào. Nếu không tôi sẽ móc †im cô cho chó ăn!” “Em sẽ không làm tổn thương Niệm Noãn, nhưng thứ em muốn, không ai có thể cướp đi. Cố Hy, em cũng không oán hận anh, thật ra chúng ta mới là duyên trời tác hợp, chỉ cần chúng ta hợp lại, toàn bộ Cố thị đều là của chúng ta…” Cô ta còn chưa nói xong, Cố Hy đã ra tay.