Chương 3167 “Để tôi xem.” Người giúp việc đưa đồ qua, lông mày Cố Hy nhíu chặt lại. Anh biết Niệm Noãn sẽ không chơi _. mấy thứ búp bê linh tinh này, vậy những thứ này lấy đâu ra? “Gần đây cô chủ có chỗ nào khả nghi không?” “Gần đây… hình như cô chủ đang tìm mấy cách dưỡng thai thì phải? Còn tham khảo ý kiến của mấy người đã từng sinh con nữa ạ, phụ nữ mang thai nên chăm sóc cơ thể thế nào, ăn kiêng ra sao, bình thường phải chú ý chuyện gì, dáng vẻ giống như cô chủ mang thai ấy” Người hầu thuận miệng nói ra, cũng không nghĩ sâu xa. Nhưng người nói vô tâm, người nghe cố ý. Cố Hy suýt nữa đứng không vững. Niệm Noãn mang thai? Vậy đứa bé… Là của ai? Nghĩ đến hành động thân mật khi cô kéo Ôn Thiên Ân vừa nãy, anh liền cảm thấy không thở nổi, đứa bé kia chắc chắn là của Ôn Thiên Ân. Hai người kia… sao lại tiến triển nhanh như thế được, làm anh đột nhiên không kịp đề phòng. Anh nhốt mình trong phòng, trong tay câm mấy tất nhỏ yếm nhỏ kia, những thứ này đúng là để trẻ nhỏ dùng. Anh trực tiếp nói thư ký điều tra xem những hành tung gần đây của Cố Niệm Noấn, phát hiện cô thường xuyên đi đến cửa hàng mẹ và bé, sau đó còn đến tiệm vàng mua một ít khóa trường sinh và vòng bạc cho trẻ con. Thư ký còn tra ra tối hôm đó sau khi cô nhìn thấy Thích Uyển Nhi và anh ở bên nhau, không biết đi đến nơi nào cùng Ôn Thiên Ân, tóm lại mãi đến khuya mới về nhà. Nếu… Thật sự có thai, chắc chắn đêm đó đã xảy ra chuyện gì đó… Người phụ nữ mình yêu đến tận cùng lại có thai với người đàn ông khác, anh nên làm gì bây giờ? Anh đau khổ nhắm mắt lại, nói không hối hận là giả, Cố Niệm Noãn như thế có thể nói là do một tay anh đấy vào trong ngực Ôn Thiên Ân, chính anh cũng góp phần thúc đẩy chuyện này. Cũng tốt, Ôn Thiên Ân là người tốt hiếm có, giao cô cho anh ta, mình cũng yên tâm. Chỉ cần anh ta làm bất kỳ chuyện gì có lỗi với Niệm Noãn, anh nhất định sẽ dạy anh ta cách làm người. Anh nhìn bộ quần áo dành cho trẻ con kia, khóe miệng nở một nụ cười dịu dàng, vừa đảo mắt đã trở nên chua xót. Hai mắt… không biết khi nào đã đỏ lên, hơi nước cũng ngập quang viên mắt. Anh nằm trên giường nhìn trần nhà, cũng không biết lúc này mình nên khóc hay cười. Cuối cùng, đau khổ nhắm hai mắt lại. Bọn cô buổi chiều mới trở về, bởi vì Ôn Thiên Ân độ nhiên có việc gấp nên cho sau khi đưa cô về lại rời đi. Hiện tại đang giữa hè, nhiệt độ thật sự rất cao, chuyện đầu tiên cô làm sau khi trở về nhà là bật điều hòa, trực tiếp giảm xuống 24 độ, sau đó mở tủ lạnh lấy kem ốc quế ra. Vừa chuẩn bị ăn kem vừa hưởng thụ cái mát lạnh của điều hòa, đột nhiên… Kem bị người ta cầm đi mất. “Em không thể ăn thứ này.”