Chương 3171 “Cứ nghĩ đến có một người đàn ông khác cướp đi lần đầu tiên của cô ấy, lòng tôi rất khó chịu. Mấy ngày này tôi và cô ấy ở bên nhau nhưng tôi vẫn luôn nghĩ mình vấn đề này, cô ấy mang theo đứa bé xuất giá, tôi cũng không biết mình có thể bao dung đứa nhỏ này, xem như con để của mình sinh ra được không?” “Tôi là một người đàn ông, không thể làm bộ xem như chưa xảy ra chuyện gì được.” Đôi tay run rẩy của Cố Hy cứng đờ, sau đó buông lỏng quân áo anh ta ra, đáy lòng lúc này chỉ ngập tràn tự trách. Là anh sai, là anh làm cô đau lòng rời đi nên mới xảy ra chuyện đáng sợ như thế này. Cô mới hai mươi ba tuổi, tương lai tốt đẹp đang chờ phía trước, vậy mà trong tim cô lại có một bóng ma không thể xóa nhòa. Khó trách… anh trở lại nhà họ Cố mà Niệm Niệm lại không hề nói chuyện câu nào, hóa ra đang oán hận vì chuyện này. “Người kia… Là ai?” “Tôi không biết, tôi đã đi điều tra rồi.” “Cô ấy có biết không?” “Cô ấy không chịu nói, tôi đã liên lạc với một bệnh viện lớn rồi, quyết định phá thai. Tôi sẽ chăm sóc cô ấy, cũng sẽ cưới cô ấy.” “Ôn Thiên Ân, tôi luôn cho rằng anh đủ yêu cô ấy. Giao cô ấy cho anh tôi rất yên tâm, nhưng hiện tại tôi mới hiểu được, anh lại càng yêu bản thân mình hơn. Cô ấy có gì sai chứ, cô cũng là người bị hại, sao anh có thể dẫn cô đi phá thai, đứa con đối với người mẹ mà nói chính là thứ quý giá nhất!” “Nhà họ Cố bọn tôi không phải không nuôi nổi!” Anh âm trầm nói, sau đó nhanh chóng rời đi. Việc quan trọng nhất hiện tại đó là tìm ra đầu sỏ gây tội, để anh ta chịu trách nhiệm. Ôn Thiên Ân nhìn bóng dáng anh, u ám nói: “Quyền thế của nhà họ Cố đúng là có thể tìm được một người ở rể, nhưng người kia chưa chắc có thể thật lòng thương yêu đứa nhỏ này. Anh ta khuất phục Niệm Noãn như vậy chỉ vì tham luyến quyền lực của nhà họ Cố mà thôi.” “Nếu đã vậy, tôi cưới cô ấy không tốt hơn à? Sau khi bỏ đứa bé, tôi sẽ không so đo những chuyện trước đây, vẫn ân ái với cô ấy như lúc ban đầu, không được à?” “Được cái rắm!” Cố Hy luôn văn nhã trực tiếp chửi bậy một tiếng. “Nếu không tìm thấy một người toàn | tâm toàn ý đối tốt với cô ấy, vậy tôi sẽ cưới cô ấy!” Những lời này vẫn luôn kìm nén dưới đáy lòng anh, trước giờ không có dũng khí nói ra. Nhưng chuyện đã tới bước này, Cố Niệm Noãn cưỡi trên lưng cọp khó leo xuống, anh không đành lòng để cô bỏ đi đứa nhỏ này, cũng không đành lòng để cô tìm đại một người đàn ông chấp nhận nó. Anh sẽ dùng nửa phần đời còn lại của mình để đền bù sai lầm của hiện tại, chỉ hy vọng cô có thể thoải mái hơn. Ôn Thiên Ân nghe thấy câu này liền rơi vào trầm mặc, một lúc lâu sau vẫn chưa tìm lại được giọng nói của mình. Anh ta bình tĩnh nhìn người kia đã đi xa, sau khi bóng dáng biến mất không nhìn thấy nữa, anh ra mới ngã ngồi cứng đờ trên sô pha. Cũng không biết mình đang làm đúng hay sai, rõ ràng không muốn tác hợp hai người này, nhưng lại lựa chọn đi bước này, đẩy Cố Hy một cái thật mạnh. | Anh ta hiểu, trước mặt Cố Hy, mình sẽ không hề có phần thắng nào. Anh ta cũng rất tò mò rốt cuộc Cố Hy đang sợ hãi chuyện gì mà cứ kìm nén tình cảm của mình như thế, không dám để lộ nó ra ngoài.