Chương 3179 “Nếu anh thật sự không thích đứa nhỏ này, vậy để tôi, đời này của tôi… Nếu không thể cùng Niệm Noãn ở bên nhau, vậy đã chú định tôi sẽ không có đứa con nào cả. Không bằng để tôi giúp anh nuôi nó, tôi tuyệt đối sẽ không đề đứa nhỏ này xuất hiện trước mặt anh, khiến anh phiền lòng đâu, tôi cũng sẽ rời khỏi đế đô, đến một nơi cách đây thật xa, được không?” Anh vẫn hy vọng Ôn Thiên Ân có thể chấp nhận, tuy rằng rất tàn nhãn, đàn ông cũng có người rất rộng lượng, nhưng rất ít người có thể làm mấy chuyện yêu ai yêu cả đường đi như vậy. Hiện tại Ôn Thiên Ân có thể kết luận tình yêu của Cố Hy còn sâu đậm hơn cả anh ta, chẳng qua anh che giấu rất giỏi thôi, lúc đó anh ta vẫn không thể đoán được rốt cuộc Cố Hy yêu Niệm Noãn nhiều thế nào. Bây giờ xem ra chỉ hơn chứ không kém mình. “Tôi không làm được.” “Vậy… Tôi chỉ có thể hoành đao đoạt ái thôi!” “Nếu cậu đã quyết định muốn bảo vệ Niệm Noãn, vậy không thể dễ dàng đẩy cô ấy ra được, cậu đã khiến cô ấy tốn thương quá nhiều, đừng làm cô ấy đau lòng một lần nào nữa, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!” Ôn Thiên Ân nặng nề nói. Cố Hy nghe vậy thì lông mày nhíu lại. Lời này của anh ta là có ý gì, sau lại nói anh đã tổn thương Niệm Noãn quá nhiều? Chẳng lẽ anh Thiên Ân đã biết chuyện Niệm Noãn tỏ tình với mình rồi sao? Anh còn chưa kịp hỏi thì Ôn Thiên Ân đã xoay người rời đi, bóng dáng dường như hiện lên vẻ bi thương không nói nên lời. Trong lòng Cố Niệm Noãn như đang nở rộ, suýt nữa thì vui đến mức nhảy cẵng lên. Nhưng mà trong lòng cô vấn hiện lên rất nhiều chuyện khó hiểu. Vì sao Gố Hy lại muốn diễn kịch với Thích Uyển Nhi. Vì sao Thích Uyển Nhi lại nói chuyện mình mang thai cho cô? Anh rốt cuộc có lý do khó nói gì mà cứ che giấu tình cảm của mình. Trong lòng cô ngập tràn vui mừng chờ Cố Hy đi vào, nhưng không ngờ anh lại trực tiếp đi xuống lầu, nguyên nhân là vì Cố Thành Trung và Hứa Trúc Linh đã về. “Noấn Noãn, nếu em thích con ngựa nhỏ kia thì có thể trực tiếp mang về nuôi, lát nữa anh sẽ vào sân xây thêm cho em một đường băng, được không?” “Em không cần nữa, mông em đau chết đi được!” “Không sao đâu không sao đâu mà, lát nữa về phòng anh xoa bóp cho em…” Đúng lúc này, Cố Hy vừa xuống lầu thì nghe được lời này. Anh nghỉ ngờ là do bố lái xe. “Ba mẹ…” Hứa Trúc Linh tức giận trừng mắt nhìn Cố Thành Trung, ông nói mấy câu mập mờ như vậy không sợ con trai sẽ nghe thấy sao. “Sao mặt mày lại nghiêm túc thế kia, xảy ra chuyện gì sao?” Cố Thành Trung lập tức đứng đắn hơn, nhàn nhạt hỏi. Cố Hy nghe vậy, hai đầu gối trực tiếp… quỳ xuống đất. “Con làm gì vậy?” Hứa Trúc Linh cũng bắt đầu nóng nảy.