Chương 3220 Niệm Noãn biết cô ấy sẽ đuổi việc một người, nhưng không ngờ tất cả mọi người đều bị đuổi việc, không giữ lại một ai. Điều này khiến cô rất kinh ngạc, không kịp phản ứng lại. Trong đó, người không thể chấp nhận nhất là Lưu Vân. Cô ta vất vả lắm mới lấy được danh sách, nhưng bây giờ lại bị đuổi việc, sao cô ta có thể cam lòng. “Tôi có thể đi, nhưng nhất định phải cho tôi suất tham gia khóa bồi dưỡng, tôi ở lại đây chính là vì nó, nếu không tôi đã sớm đi rồi. Bùi Viện, cô không thể đối xử với tôi như thế, cô đừng có mà quá đáng.” “Tôi quá đáng? Tôi thật sự rất coi trọng cô, nhưng cô biến công ty tôi thành nơi bẩn thỉu xấu xa, chia bè kết phái cô lập người mới, đây là chuyện mà cấp trên nên làm hay sao? Tất cả các người đều đi hết đi, sau này mấy người không còn là người của phòng làm việc Bùi Viện nữa. Người tham gia bồi dưỡng, tôi còn phải cẩn thận xem lại.” “Các người đi đi, Niệm Noãn, tôi có lời muốn nói với cô, cô ở lại đi.” Bùi Viện lên tiếng, cho dù Lưu Vân có không cam lòng, thì cũng chỉ có thể cắn nát hàm răng nuốt cơn tức vào trong bụng. Trước khi đi, cô ta hung ác nhìn Niệm Noãn, hận không thể cắn một miếng thịt trên người cô. Đối với ánh mắt như vậy, cô không khỏi tóc gáy, lòng vẫn còn sợ hãi. “Anh chờ em.” “Ừm, em không sao, sẽ ra nhanh thôi.” Cô nói với Cô Hy. Những người kia rời đi, chỉ còn lại hai người họ. “Tôi không biết, cuối cùng thì coi cô là ngoại lệ tuyển vào công ty là đúng hay sai.” “Bây giờ xem ra, hình như rất tồi tệ, là quyết định sai lâm.” “Lúc trước tôi quyết định làm nhà thiết kế thời trang, trong lòng đều là nhiệt huyết, hi vọng mình có thể trở thành trào lưu của giới thiết kế, được tất cả mọi người tán thành, họ mặc quần áo lên người sẽ khen không dứt miệng, mang đến niềm vui và sự hài lòng cho họ. Dần dần, tôi có chút danh tiếng, tôi muốn có đoàn đội riêng của mình, nên đã mở công ty.” “Nhà thiết kế chỉ cần làm tốt tác phẩm, nhưng bà chủ lại cần có năng lực quản lý. Rất hiển nhiên, tôi thích hợp làm một nhà thiết kế, nhưng lại không thích hợp làm bà chủ.” “Bởi vì cô, tôi mất đoàn đội của mình. Thế nhưng cũng giúp lòng tôi yên tĩnh lại. Chắc là, tôi nên mượn cơ hội này, cố gắng đi bồi dưỡng, suy nghĩ lại xem cuối cùng là mình muốn gì. Là muốn công ty, hay là muốn làm nhà thiết kế.” “Nếu chị đã có đáp án, chị gọi em ở lại là…” “Những hợp đồng kia tôi đều phải hủy, dù sao thì nhà thiết kế đã không còn, giao cho nhà xưởng cái gì đây, đến bản thiết kế cũng không có, bây giờ một mình tôi không thể hoàn thành. Nếu họ biết cô là cô Cố…” “Chị muốn bắt em làm bia đỡ đạn.” “Nếu như cô lấy danh nghĩa của mình đi hủy hợp đồng, thì họ sẽ không bắt tôi bồi thường, tôi cũng không có nhiều tiền tiết kiệm. Nếu cô là người của nhà họ Cố, thì sẽ rất thân thông quảng đại, thay tôi thương lượng với những khách hàng tìm tới là thích hợp nhất, cũng hi vọng cô có thể bỏ qua hiêm khích trước kia, để mấy người họ tìm được công việc mới.” “Vốn dĩ Lưu Vân ở lại lâu như vậy, chính là vì danh sách, năm nay thật vất vả mới có một suất, Lưu Vân là người thích hợp nhất, nhưng bây giờ tôi không muốn cho cô ta nữa, cô ta quá nóng nảy, qua vài ngày tôi sẽ đưa lại thư mời cho cô ta” “Tôi sẽ giúp họ sắp xếp ổn thỏa, cô là nhà thiết kế tôi rất yêu thích, không thể tiếp tục làm việc với cô, tôi rất tiếc nuối.”