Chương 3232 Tâm trạng anh ta kích động, nên động đến vết thương, lại ho khan một lân nữa, nôn ra một ngụm máu. Anh ta cố nén đau đớn, miệng thở hổn hển. “Tôi sợ, cậu chưa kịp trở lại dòng họ Mold, thì tôi đã có thể lấy mạng cậu.” “Khụ khụ, tôi thật sự coi thường cậu, không ngờ tới cậu làm luật sư mà cũng có thể phát triển thế lực của mình. Vì thế, cậu trời sinh là kẻ thống trị, từ yếu đến mạnh, cậu sẽ không tình nguyện làm một người bình thường.” “Chỉ sợ, anh không thể nhìn thấy ngày đó.” Anh u ám nói: “Anh truyền lời đến lão già kia, nếu như tôi về dòng họ Mold, thì đầu tiên tôi sẽ giết ông ta tế mẹ đẻ của mình, sau đó sẽ giết sạch mười hai đứa con nuôi các các người! Đây chính là báo ứng của các người, tôi nói được là làm được.” “Ha ha, có quyết đoán, ông đây rất thích cậu! Yên tâm, tôi sẽ chuyển lời không sót một chữ cho ông ta…” Giọng Mặc Quyền càng ngày càng nhỏ, di động cũng rơi xuống đất, anh ta đã không chịu nổi mà hôn mê. Lúc này Cố Hy mới cúp điện thoại, điện thoại vừa cúp, không ngờ tới lại có người võ vai anh một cái, trong nháy mắt trái tim của anh đập nhanh hơn, quay người nhìn thấy Niệm Noãn. Cô rõ ràng cảm nhận được anh đãng căng thẳng, không nhịn được hơi nghỉ hoặc hỏi: “Anh sao thế, sao lại có dáng vẻ giật mình, vừa gọi điện thoại cho ai mà nói lâu như vậy, em đến cũng không biết. Có phải là cô gái nào không?” “Không phải, chỉ là xử lý công việc thôi, nếu như em không tin có thể gọi lại.” Anh đưa di động ra, Niệm Noãn xua tay: “Em mới không gọi lại đâu, em tin tưởng anh. Đúng rồi, bố tìm anh có chuyện gì thế, có phải là dạy bảo anh không? “Không, chỉ là… Giao một số công việc cho anh, ông bảo anh đến tập đoàn Cố Linh làm.” “Thật sự?” Mắt Niệm Noãn sáng lên, rất hài lòng. Cô luôn cảm thấy Cố Hy làm luật sư thực sự là quá lãng phí, anh vốn là con của nhà họ Cố nên đương nhiên có thể đến tập đoàn rèn luyện. Khi Đoàn Tử mười tám tuổi đã bắt đầu đến công ty của chú hai để rèn luyện, sau đó lại tới tập đoán Phát Đạt, bây giờ đã có thể tự mình chống đỡ một phương. Cố Thành Trung cũng không chỉ một lần bảo anh đến tập đoàn, nhưng Cố Hy nói thế nào cũng không đồng ý, tránh không kịp, xem lần này anh sẽ làm thế nào. “ANh nghĩ thông rồi?” “Có một số việc không thể trốn được, anh chỉ có thể đối mặt thôi. Niệm Noãn, em chỉ cần tin tưởng anh, cho dù – cuối cùng có xảy ra chuyện gì, anh sẽ không bao giờ làm tổn thương em, cũng sẽ không làm tổn thương nhà họ (GO% “Em… Chỉ cần tin tưởng anh, là được rồi.” “Sao lại nghiêm túc như vậy?” Niệm Noãn hơi căng thẳng, bởi vì vẻ mặt của anh thực sự quá nặng nề, giọng nói cũng khàn khàn trầm thấp. “Em đồng ý với anh là được.” “Được rồi, vậy em đồng ý với anh, em sẽ tin tưởng anh.” Cố Hy nghe cô nói như thế, không nhịn được đi lên ôm cô thật chặt. Cô không nói gì, chỉ cảm thấy bây giờ Cố Hy rất yếu đuối, dường như anh đang đưa ra một quyết định rất khó khăn. Tay nhỏ của cô không ngừng võ vào lưng anh, hi vọng có thể an ủi tâm trạng nặng nề của anh. Cô không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không hỏi đến, nếu như anh muốn nói, thì sẽ tự nói với mình.