Chương 3270 Niệm Noãn không dám theo quá gần, sợ Hàng Minh phát hiện ra mình. Hàng Minh lái xe đến vùng ngoại ô, cuối cùng cũng dừng lại. Cô cũng dừng lại, đứng quan sát từ phía xa. Dường như bọn họ đang vây bắt ai đó, bỗng nhiên có một chiếc xe lao đến chặn họ lại, rồi lập tức bỏ chạy. Hàng Minh không đuổi tiếp mà lại quay về. Cố Niệm Noãn không quay về mà đuổi theo chiếc xe kia. Không lâu sau cô đã nhìn thấy chiếc xe biến dạng vì xảy ra va quệt, trên xe còn có người. Cô kinh ngạc khi nhận ra người trong xe lại là người lần trước cô từng cứu. “Tại sao lại là anh?” “Xem ra, tôi và cô rất có duyên.” Mặc Quyền cười nhếch mép, trên miệng toàn là máu khiến cho nụ cười trông hơi đáng sợ. Anh ta bị trúng đạn ở vai, trông thật khổ sở. “Lần này có cứu tôi không?” “Cứu anh cũng được thôi, nhưng anh phải nói cho tôi biết, vì sao…Cố Hy lại hết lần này đến lần khác muốn giết anh như thế?” Cố Niệm Noãn đề phòng hỏi. Lần trước, cô còn không kịp nghĩ gì, sau này nghĩ lại, anh ta bị thương ở đúng ngõ hẹp mà Gố Hy thường đi qua. Chỉ tại lúc đó anh ta bỏ đi nhanh quá, lúc cô phản ứng lại, anh ta đã biến mất không thấy tăm hơi. “Đắc tội với cậu ta trong việc làm ăn, không ngờ cậu ta lại đuổi cùng giết tận.” Mặc Quyên bị thương nặng, trên mặt lại mang theo nụ cười không nghiêm túc, hai tay buông thống, dáng vẻ khiến người ta không biết phải làm Sao. Lông mày Niệm Noãn nhíu chặt, nếu thật sự đơn giản như vậy thì làm gì có chuyện Gố Hy sai người đuổi giết anh ta như thế? Nhưng anh ta đã không muốn nói, thì cho dù có hỏi đi hỏi lại anh ta cũng sẽ không nói thật. Vậy thì rốt cuộc là có nên cứu anh ta hay không đây? Cô tức giận nghiến răng, tự nhiên rơi vào tình thế “tiến thoái lưỡng nan”. Cô có thể cảm nhận được, tuyệt đối Mặc Quyền không phải người tốt, mối quan hệ giữa anh ta và Cố Hy cũng không đơn giản như lời anh ta nói. “Được, tôi cứu anhl”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Cô đỡ Mặc Quyên lên xe, nhanh chóng đi tới chỗ cô của mình. Nhiều giờ sau, Cố Ngọc Vy bước ra, nói: “Vì sao lại muốn tôi tăng thêm thuốc mê cho anh ta?” “Anh ta…là một người rất quan trọng, cháu muốn cô giúp cháu trông chừng anh ta, không cho anh ta bỏ đi, được không ạ?” “Đương nhiên là được, có cô của cháu ở đây, đảm bảo sẽ không xảy ra vấn đề gì ngoài ý muốn.” Cố Ngọc Vy vừa viết hóa đơn vừa nói. Cố Niệm Noãn nghe cô mình nói vậy mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Chỉ cần người còn ở trong tay mình, sau này sẽ có cách để tìm ra sự thật. Cô cũng có thể đến tập đoàn xem mọi chuyện thế nào. Cô từ chỗ Cố Ngọc Vy rời đi thì trực tiếp đến tập đoàn.