Chương 3305 Trong phút chốc, mắt Georgina đã đỏ lên. “Trời ạ, con gái cưng của bố, con làm sao vậy, tại sao lại khóc?” Một người đàn ông hơn năm mươi tuổi vọt tới, đau lòng đứt ruột. “Bố, anh ta sỉ nhục con.” Georgina chỉ vào mũi Cố Hy. “Bác trai.” Cố Hy lại có chút tôn kính .Joseph, có thể trở thành dòng dõi tài chính hàng đầu London thì thực lực của ông ta không phải thấp, đúng là đáng để khâm phục. “Có phải là cậu ức hiếp con gái tôi không? Mau xin lỗi con tôi ngay, tôi chỉ có đứa con gái cưng này thôi!” Nhà ông ta chỉ có một đứa con gái, cưng chiều từ tấm bé, cũng khó trách mắc phải bệnh công chúa. “Cô Georgina, vừa rồi có gì đắc tội, xin hãy tha lỗi. Chỗ tôi còn có khách, tôi đi trước, tạm biệt bác trai.” Anh ta không kiêu ngạo không nịnh nọt mà nói, nói xong thì xoay người rời đi. “Thăng nhãi vô lễ, chúng ta không nói chuyện với nó, đàn ông tốt có nhiều lắm, bố tìm người tốt hơn cho con.” Joseph không ngừng an ủi. Georgina lại càng không thuận theo không bỏ cuộc. “Con gái à, con muốn thế nào, con mau nói đi, gấp chết bố rồi! Đừng khóc, phấn son nhòe hết đó, vậy khó coi lắm.” “Con muốn anh ấy! Anh ấy không giống người khác, con muốn anh ấy…” “Nhưng nó ngạo mạn vô lễ với con thì sao?” “Vậy bố nghĩ cách làm anh ấy nghe lời con đi.” “Được được được, bố làm nó ngoan ngoãn nghe lời chịu lấy con được không? Con gái ngoan của bố, đừng khóc, tim bố bị con khóc nát cả rồi.” Cố Hy rời đi không lâu thì gặp phải Mặc Quyền. Mặc Quyền chủ động đi đến cụng ly, anh thản nhiên đáp lại. “Thật sự không uống rượu?” “Mắc mớ gì tới anh.” “Ha ha, tôi thích Cố Hy thẳng thắn như vậy. Vừa rồi tôi có đi ngang qua Georgina, người ta nói không thể không có cậu. Cậu làm không kiêng dè gì, cố ý đắc tội người ta, muốn phủi sạch quan hệ, làm cô ta chướng mắt cậu. Nhưng kết quả thì hoàn toàn ngược lại, người †a coi trọng chuyện cậu không nghe lời, muốn giữ cậu làm của riêng.” “Ai, người khác đều không may mắn được như vậy, cậu thật quá hạnh phúc. Gia tộc Clyde có tiếng tăm lừng lẫy, bao nhiêu người muốn bắt thang còn trèo không lên được, cậu thật là may mắn.” Ngoài miệng nói chúc phúc, nhưng trên thực tế lại là mấy lời nói bẩn thỉu. Anh ta biết Cố Hy muốn cái gì và không muốn cái gì, bây giờ nhìn thấy anh bị Georgina coi trọng, anh ta mừng muốn đốt pháo. Cố Hy nghe như thế, sắc mặt cũng cực kỳ âm trầm. Anh chỉ nhìn ra xa xa, Ôn Thiên Âu kéo tay của Cố Niệm Noãn, hai người đang bắt chuyện với người khác, tiếng Anh của cô rất tốt, đối đáp trôi chảy, bắt chuyện không bao lâu thì được người ta khen ngợi.