Chương 3316 Ở chỗ này, anh gặp được… Cố Thành Trung. “Sao con lại mang nó đến đây?” Cố Thành Trung vội vàng ôm Cố Niệm Noãn cả người ướt nhẹp qua, trái tim cũng thắt lại. “Con xin lỗi… Cái xác giả kia đã được đưa đến Mold, kế tiếp Hall sẽ mang trở về Đà Nẵng, con sợ mẹ không chịu nổi đả kích này. Niệm Noãn nấp ở ngoài cửa nên thấy được chuyện này, thiếu chút nữa đã làm kinh động đến Hall, bất đắc dĩ nên tụi con phải nhảy vào cái hồ bơi bên cạnh, vì thế mới trốn được.” “Niệm Noấn không có chuyện gì là tốt rồi, mà quả thật chuyện này cũng làm khó con, cứ bắt con làm người ác, đứng vào thế mà không ai thông hiểu, phải chịu quá nhiều uất ức. Là bố bạc đãi con, mà con cũng quá cứng đầu, nếu không phải bố phát hiện đúng lúc, chỉ sợ ngay cả bố mà con cũng giấu giếm, cũng tính toán bố trong kế hoạch của mình luôn.” Ông lên biển đi thăm dò tiến độ phát triển của làng du lịch, không ngờ lại bị hải tặc vọt tới, trực tiếp làm con thuyền của ông bị lạc khỏi đội ngũ, bị dẫn tới giữa mặt biển. Lúc đó, Cố Hy đột nhiên xuất hiện và nói cho ông biết bản thân anh đang tính làm cái gì. Vì diễn một vở kịch cho Mold xem, vì trở về mà anh đã hãm hại Cố Thành Trung. Vì quyền thế, anh không chuyện ác nào không làm, không nghĩ đến chút tình xưa nào với nhà họ Cố. Trừ chuyện Cố Lăng gặp chuyện không may, anh bất lực ra thì kể từ lúc đó, mỗi một bước đi của anh đều nằm trong kế hoạch cả rồi. Mà Cố Thành Trung cũng không phải miếng thịt bị người ta đặt trên thớt, từ khi Đoàn Tử gặp chuyện không may, ông đã ý thức được có điều không đúng, ông chạy tới London, thực tế là cố ý lộ ra sơ hở, để Hall có thể chộp lấy cơ hội mà thôi. Tính toán diễn một vở kịch như mình gặp chuyện không may, làm Hall thả lỏng cảnh giác. Nhưng không ngờ là, Cố Hy và ông có chung một suy nghĩ, anh thì ra tay trước ông, nhằm lấy được lòng tin của Haill. Nhưng cái giá phải trả thật sự quá đắt. Chỉ chuyện mất đi người con gái yêu thương, cũng đã không thể đền bù. “Đều là người một nhà, bố đứng nói chuyện khách sáo như vậy, trừ khi bố không coi con là con trai.” “Con vĩnh viễn là đứa con cả của nhà họ Cố, đứa con mà bố luôn lấy làm tự hào.” Cố Thành Trung võ bờ vai của anh thật mạnh, đứa con trai này đang suy nghĩ gì, ông là người rõ ràng nhất. Từ lúc nhỏ khi anh bắt đầu tính kế Trúc Linh, ông cũng đã nhìn thấu tấm lòng của Cố Hy. Anh chưa bao giờ có suy nghĩ phản bội gia đình này, là bởi vì anh từng thử rồi. Vì cứu anh, Hứa Trúc Linh cam tâm để mình làm con tin. Tấm lòng thì đổi lại được tấm lòng. Cũng may Trúc Linh không có việc gì, bằng không ông cũng không tha cho thằng nhãi ranh này. “Vậy bây giờ con định làm thế nào?” “Giờ chỉ có thể sắp xếp cho bố về nước trước, đi trước cái xác giả kia một bước, bằng không con sợ mẹ biết tin này sẽ không chịu nổi.” “Yên tâm đi, bà ấy sẽ biết thi thể này không phải bố, làm vợ chồng nhiều năm, bố tin chắc vào điểm ấy, bố và mẹ hiểu nhau rất rõ.” Nhắc tới Hứa Trúc Linh, Cố Thành Trung có chút lo âu và tưởng niệm, xa cách lâu như vậy, ông cũng cảm thấy thật khó chịu. “Vậy còn Niệm Noãn, con tính làm thế nào?”