Chương
Sau khi Hứa Trúc Linh và Diễn đi rồi, trong phòng khách to lớn chỉ còn lại hai người bọn họ.
Josh nhưởng mày, trong giọng nói đây về nghĩ ngờ: “Anh Thành Trung tìm tôi… đúng là làm cho tôi bất ngờ đấy.”
“Không có gì bất ngờ cả, tôi không thích bị động, nếu phải bị cuốn vào trận chiến này thì tôi thích đào khách thành chủ hơn, không thích bị các người nắm giữ chuyện sống chết của mình.”
“O? Vậy anh muốn kết đồng minh với tôi hay là tuyên chiến với tôi đây?”
Khỏe môi của anh ta nhếch lên, nở nụ cười nhàn nhạt trông có hơi sâu xa.
“Kết đồng minh”
Môi Cổ Thành Trung hé ra, thốt lên ba chữ này.
Josh nghe vậy bèn nhưởng máy thật cao, không thể tin được ba chữ “kết đồng minh” nhẹ nhàng này được thốt ra từ miệng anh. Nếu đã lựa chọn kết đồng minh với anh ta, đồng nghĩa với việc sẽ trở thành kế địch của Lance, thậm chí là kẻ địch của cả hoàng thất to lớn: “Cổ Thành Trung, hắn là anh biết rõ tình cảnh bây giờ của tôi. Hoàng thất vừa thay máu, hoảng từ mà tôi đang nâng đỡ đã rơi đài rồi, chỉ miễn cưỡng có được một chức vị quan trọng trong cung. Tương lai của anh ta đang tăm tối, tôi cũng thế. Đòn sát thủ duy nhất của tôi là K, K là hacker siêu mạnh, cũng là người thông minh lanh lợi trong chuyện làm ăn, có K, tôi như hồ thêm cánh.”
“Nhưng anh đặt cược toàn bộ tiền vào tay một người là rất mạo hiểm. Cho nên, anh phải có tôi.”
Cổ Thành Trung hờ hững đáp.
“Tôi không hiểu lý do vì sao? Anh hoàn toàn có thể tự bảo vệ minh, an toàn lui ra, cần gì phải những tay vào cuộc nội chiến của Kettering? Rõ là chuyện dư thừa “Anh không cần quan tâm đến chuyện này, anh chỉ cần biết rằng tôi sẽ không hại anh là được. Có thời gian thì chúng ta sẽ tâm sự cho kĩ, hôm nay Trúc Linh đang có mặt ở đây, để cô ấy chơi cho thỏa thích chút.” Anh bình tĩnh nói: “Đúng rồi, anh có ấn tượng gì với Trúc Linh?”
“Hứa Trúc Linh?” Josh hơi khó hiểu, đang nói chuyện này tự nhiên hỏi đến Hứa Trúc Linh? Nếu thật sự cô có thể trở thành em dâu của mình thì anh ta cũng thấy vui đấy, Nhưng anh ta biết chắc chắn Cổ Thành Trung sẽ không buông tay, giả thiết nhạt nhẽo này chẳng hề có ý nghĩa.
“Một cô gái rất vĩ đại, giản dị, tốt bụng, tôi thích lắm. Chỉ là không thích hợp với bạn tôi, đúng không?”
“Nếu thật sự yêu một người, có thể buông bỏ tất cả vì cô ấy “Cổ Thành Trung, ý của anh là sao?
Josh cứ cảm thấy nói chuyện với anh như đang giải đổ vậy. Anh ta mím môi không nói, liếc mắt nhìn đến chỗ Hứa Trúc Linh biến mất.
Mà Hứa Trúc Linh đang uống trà lài với Diễn, không ngờ K lại đến, còn cầm một chiếc hộp nhỏ được gói rất tỉ mỉ.
“Cô Diên, tôi có thể nói chuyện riêng với cô Trúc Linh được không?”
“Cô Trúc Linh, xin mời đi bên này.
Hứa Trúc Linh không hiểu gì cả, cô chỉ gặp K vài lần, cũng nói chuyện khá nhiều nhưng không tính là có quen biết. Sau khi đi vào vườn hoa, K dưa chiếc hộp cho cô, giọng điệu bình tĩnh: “Nghe nói cô sắp kết hôn với Cổ Thành Trung, tôi… và Josh chuẩn bị cho hai người một món quà, hy vọng hai người sẽ thích.”
“Anh và Josh?” Hứa Trúc Linh hơi ngạc nhiên, cô thật sự không ngờ là bọn họ vẫn để tâm chuyện này.
“Vòng ngọc này rất đẹp.”
K nhìn chăm chú vào vòng ngọc của cô, đây là món quà gặp mặt mà cụ ông tặng cô, nghe nói là mẹ của Cổ Thành Trung để lại.
“Ừm, là ông cụ cho tôi đấy.
“Người nuôi ngọc ba năm, ngọc nuôi người cả đời, cô đeo cho tốt nhé, đó là đồ tốt, có thể chiêu bình an.
“Ừm, tôi sẽ làm thế.”
Hình như hôm nay K nói hơi nhiều, hai bên còn trò chuyện câu được câu mất. Giọng của K mãi mãi không thay đổi, mặt mày cũng thế, trong lúc tán gẫu cô mới biết được mặt than của anh ta là do một chuyện bắt ngờ xảy ra. Dây thanh quản cũng bị thương cho nên mới thành ra như bây giờ.
Vì thế, K không có cách nào bày tỏ vui buồn phản nộ của mình, qua nhiều năm thì thành thói quen của anh ta rồi.
Lúc cô nghe xong, rất khó có thể tưởng tượng một người không thể nói bình thường, không thể bày tỏ cảm xúc của mình bằng vẻ mặt thì sẽ cảm thấy như thế nào.
Chắc là mệt chết luôn.
Nhưng anh ta chỉ nhẹ nhàng nói một câu “quen rồi” là xong.
“Cổ Thành Trung đối xử với cô tốt không? Anh ta rất chung tình đúng không? Hai người… hạnh phúc lắm phải không?”
“Ừ, anh ấy là người đàn ông tốt nhất mà tôi từng gặp. Mặc dù người ngoài đồn rằng anh ấy rất xấu tính nhưng tối thiểu là ở trước mặt tôi, rất hiếm khi như vậy.” Khi cô nhắc đến Cổ Thành Trung, mắt cong cong như trăng lưỡi liềm, khỏe môi cũng nhếch lên.
K nghe vậy, anh ta cũng muốn nhếch môi mim cười vui vẻ, nhưng… không thể được.
Cổ Thành Trung sắp kết hôn, đây là chuyện vui. Anh ta không dám lắm lời, sợ nói nhiều sai nhiều, bèn tìm cớ bỏ đi. Hứa Trúc Linh mở hộp ra xem, thấy đó là một mặt dây chuyền vàng ngọc. Ngọc này hơi sứt mẻ, có thể trông thấy vết nứt. Nhưng mặc kệ là đẹp hay xấu gì, Hứa Trúc Linh cũng rất vui về, dù gì cũng là tấm lòng chúc phúc của K.
K quay lại tòa nhà, gặp Josh ở cầu thang, vẻ mặt Josh rất nghiêm túc.
“Cổ Thành Trung tìm tôi để kết liên minh, đồng ý giúp chúng tôi đối phó với Lance. Cứ thế, phần thắng của chúng tôi tăng lên vài phần, ít nhất có thể chống cự bất phân thắng bại với Lance.”
“Có sự trợ giúp của nhà họ Cổ thì đúng là tốt. Nhưng tại sao Cổ Thành Trung lại muốn liên minh?”
“Đây mới là chuyện mà tôi không hiểu được, theo tôi biết, Ngôn Minh Phúc đi tìm Cổ Thành Trung khuyên bảo là không có hiệu quả. Cổ Thành Trung yếu Hứa Trúc Linh như vậy, bây giờ còn sắp kết hôn, tại sao còn muốn nhúng tay vào vũng nước đục này. Tôi đã phải người điều tra rồi, chắc là rất khó điều tra ra được, tôi không biết Cổ Thành Trung suy nghĩ cái gì, cậu biết không?”
Josh nhìn K với ánh mắt chờ mong. Anh ta định nhíu mày, nhưng mi mắt nhẹ nhàng rung động, cuối cùng giãn ra, nhưng mà đôi mắt phương tối tăm sâu thắm kia đen kịt như một lọ mực bị đánh đổ.
Anh ta nghĩ đến một câu, là “dồn ép đến chết rồi sống lại
Có lẽ là Có Thành Trung đang lấy tính mạng mình ra tìm một đường sống cho bản thân, nhưng vì chuyện gì mà anh phải liều mạng phấn đấu như vậy? Josh thay anh ta không giải thích được, bàn không để anh ta chịu áp lực lớn đến thế.
“Về chuyện này, trước tiên chúng ta cứ yên lặng mà xem, coi rốt cuộc Cổ Thành Trung muốn làm gì”.
“Josh, có đôi khi hiểu rõ một người là một loại gánh nặng.”
“Vậy cậu hiểu tôi, hiểu Cổ Thành Trung, còn có cô ấy… Có phải gánh nặng của cậu càng lớn hơn hay không?”
Josh nói một cách bất đắc đi, khi anh ta nói câu này, giọng điệu có hơi xót xa.
K im lặng không đáp, ánh mắt anh ta hơi run rẩy, trong mắt có cảm giác tội lỗi rất sâu.
Đời này anh ta phụ bạc nhiều người lắm.
“Vì thế tôi cũng chỉ có thể giữ bí mật này đến chết”
“Chờ Diên khôi phục thân phận là nam, áp lực của tôi cũng sẽ nhỏ hơn nhiều, tôi làm hết tất cả là vì Diễn. Đến lúc đó, nếu cậu không thích những gian dối lọc lừa này, chúng ta sẽ bỏ đi.
“ữ, từ lúc anh cứu tôi lên, tôi đã theo anh bắt kề là chuyện gì
Josh nghe thể, trong lòng anh ta run rẩy, cuối cùng không thể khống chế được cảm xúc của mình mà chủ động ôm lấy K. Anh ta có thể cảm nhận được cơ thể của K cứng ngắc trong tích tắc, dù hai người đã ở cùng nhau nhiều năm rồi, nhưng K vẫn còn dè dặt.
Nhưng mà Josh biết, K sẽ không từ chối bất kỳ một yêu cầu nào của mình.
“Ôm tôi đi.” Josh ra lệnh.
K nâng hai tay lên một cách trúc trắc, cuối cùng cũng ôm lấy cơ thể Josh. Hứa Trúc Linh vừa về từ vườn hoa, cô đứng trước cửa nhìn thấy cảnh này, sợ đến mức tim đập thình thịch.
Đây… là tình hình gì? Có phải là cô đã nhìn thấy cái gì không nên thấy rồi phải không?