Chương
Bảng thiết kế rất nhanh có thay đổi một số chi tiết nhỏ, dựa theo kích thước của Hứa Trúc Linh.
Cũng thêm vào rất nhiều thiết kế thêu, phù hợp với thẩm mỹ của người phương Đông.
Tác phẩm của Donald đều do chính bản thân ông ta dùng từng đường kim mũi chỉ tạo ra cũng có khi kéo dài đến tận ba năm.
Nhưng lần này lại đơn giản hơn rất nhiều, đoán chứng chỉ cần hai tháng thì sẽ có thể làm xong.
Cũng không phải sản phẩm làm lâu thì tốt làm thời gian ngắn thì không dồn hết tâm sức.
Lại thêm hôn lễ của anh lại vô cùng gấp gáp, vào ngày mùng một tháng chín, cũng không có thời gian để anh thiết kế thêm một lần nữa.
Đây đã là tốc độ nhanh nhất của anh rồi.
Có rất nhiều chuyện Cổ Thành Trung không làm được, đến cam kim cũng không xong, bị Donald măng không ít.
Donald luôn bị tức đến mức không làm nữa nhưng tính cách của Cổ Thành Trung vô cùng tốt, luôn luôn dỗ dành ông ta, thậm chí còn mua cho ông ta thuốc lá mà ông ta thích nhất.
“Nếu không phải thấy cậu thật sự yêu thương vợ cậu, thì tôi đã sớm đuổi cậu ra ngoài rồi. Đúng rồi… cậu có ảnh chụp của vợ cậu không? Cho tôi nhìn một chút xem là cô gái như thế nào lại có may mắn đến như vậy?”
Cổ Thành Trung lấy ra ảnh chụp của Hứa Trúc Linh, ông chủ nhìn rồi nói: “Cũng không ra sao…”
Chữ cuối cùng còn chưa nói xong đột nhiên ông ta đã cảm nhận được một luồng không khí tức giận mạnh mě.
Cổ Thành Trung nhíu mày, sắc mặt u ám không vui, gương mặt đen lại.
“Khu khu…” Ông chủ họ khan hai tiếng, lập tức sửa lại lời nói: “Dáng vẻ của cô bé cũng không tế, gọn gàng sạch sẽ, cũng xinh xắn nữa. Rất xứng đối với cậu, chỉ là trồng hơi nhỏ, đã trường thành chưa?”
“Mặt trẻ con nhưng trưởng thành rồi.”
Có Thành Trung đen mặt trả lời.
“Vậy vẫn chưa lớn đúng không?”
“Năm nay mới qua sinh nhật hai mươi tuổi”
“Chồng già vợ trẻ à?”
Cổ Thành Trung nghe nói như thể trán cũng đen
Anh là người già?
Anh ba mươi tuổi là thành người già rồi!
Một lần nữa tâm trạng của Cổ Thành Trung lại sụp lại. do.
Donald cũng ý thức được rằng bản thân mình nói chuyện có hơi khắt khe nên cười cười xấu hổ, đổi chủ đề: “Aizz, cô bé này thật đúng là may mắn, lại nhặt được người đàn ông tốt như thế này.”
“Không phải cô ấy may mắn mà là do tôi may mắn vì gặp được cô gái tốt như thế.”
Lúc Cổ Thành Trung nhắc đến Hứa Trúc Linh, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, trong nháy mắt ánh mắt cũng trở nên vô cùng dịu dàng.
Donald nhìn thấy thì trong lòng đã rõ, đúng là Cổ Thành Trung rất yêu Hứa Trúc Linh, loại ánh mắt yêu thích này không thể nào che giấu được.
“Chàng trai trẻ, có thể yêu một người không lo sợ chuyện gì cả là chuyện tốt đẹp nhất. Mỗi người ai cũng ích kỉ, bị gia đình bạn bè ràng buộc, chỉ có người yêu mới có thể khiến cho cậu dốc hết linh hồn để yêu tha thiết cả một đời “Yên tâm đi, áo cưới ở trên người tôi nhất định sẽ tạo ra cho cậu một cách hoàn mỹ nhất. Quần áo không cần để ý đến sự lộng lẫy, thứ đáng quan tâm chính là trái tim này đây. Mặc dù Cổ Thành Trung tay chân vụng về, nhưng lại mang theo tình cảm tràn đầy, mỗi một đường kim mũi chỉ đều chưa từng qua loa. Anh thật sự rất muốn cho cô những thứ tốt nhất!
Mà Hứa Trúc Linh ở Kettering có Diên chăm sóc, mỗi ngày trôi qua cũng không tệ lắm.
Thỉnh thoảng sẽ gặp được Lucia, hai người không hợp nhau nên thường xuyên kết thúc không vui.
Sau một thời gian dài thì có một số tin đồn này ra.
“Cô Diên luôn luôn nói năng thận trọng nhưng lại chăm sóc chu toàn cho một người ngoài, thế mà lại vui vẻ đón tiếp!”
“Không phải là cô Diên thích cô Trúc Linh đó chứ? không nhìn thấy ánh mắt cô Diên nhìn cô Linh sao, giống hệt như nhìn người trong lòng của mình vậy.”
“Cô Diên là người đồng tính á? Đây là chuyện nhục nhà của nhà đón Những lời này cũng lọt vào tại của Hứa Trúc Linh.
Có với Diên đúng là rất thân mật, hai người cùng ăn cùng ngủ, nhưng nên tránh hiểm nghỉ thì văn sẽ tránh hiểm nghi thôi.
Giả như cũng sẽ không nắm tay nhau cùng đi vào nhà vệ sinh, cũng sẽ không tắm rửa chung với nhau, càng sẽ không thay quần áo bên cạnh nhau.
Nếu như Diên thật thích mình thì cũng sẽ không như thế.
Nhưng mà mình ở lâu, đúng thật là đem lại tiếng xấu cho cô ấy, dù sao Diên cũng chưa từng bước chân ra khỏi nhà lại lạnh nhạt với người ngoài, đối với mình thì tốt như vậy, đúng thật sẽ làm cho người ta suy nghĩ viển vông.
Lúc cô đang chuẩn bị nói với Diên mình muốn rời khỏi, không nghĩ đến Lucia lại dẫn vô số người đi đến.
Thậm chí không nói hai lời mà trực tiếp trời Hứa Trúc Linh lại, muốn mang đi.
Chủ Strzyga lập tức ngăn cản: “Cô ba, cô như thế này là có ý gì?”
“Ông không nghe thấy những lời nói ra nói vào sao? Tôi nghi ngờ người này đến đây để bởi nhọ danh tiếng của Kettering chúng ta. Nếu như chuyện này truyền đến tại bố thì chuyện cũng không còn đơn Diễn như vậy đâu. Em Diên không biết nói chuyện, hai chân lại tàn tật, không tiện dạy dỗ một số người, vậy không bằng để tôi đến dạy cho “Tôi sẽ tự mình kiểm tra, xem xem cuối cùng cô ta có mưu mô gì muốn tổn hại danh tiếng của em tư. Dù sao, em tư cũng là người con gái mà hoàng tử Halley xem trong, nếu như bởi vì Hứa Trúc Linh này mà giận lây sang Kettering, vậy coi như không còn gì để nói rồi.”
“Hơn nữa, bố cũng sẽ không vì một người ngoài mà đắc tội đến hoàng tử Helley có đúng không?”
Khóe miệng Lucia nở một nụ cười, lời nói u ám, mang theo vài phần sức mạnh, rõ ràng đúng là không cho người khác chống đối
Lòng Diên gấp như lửa đốt, nhưng giờ phút này chỉ có tỉnh táo.
Cậu ấy ra hiệu, nói: “Những lời đồn đại kia gần đây em cũng đã nghe qua rồi, em đã cho người ta rút đầu lưới của những người hầu nói linh tinh kia. Nếu như việc này còn có thể truyền đến tại của bố, vậy chính là có người có ý làm, đang tung tin đồn nhảm về giới tính của em
Lucia nghe vậy ra sức nhíu mày, cô ta không ngờ tốc độ của Diễn lại nhanh đến như vậy.
Cô ta chân trước mới đến bắt người thì cậu ấy đã có hành động.
Nếu như bổ thật nghe được cái gì, vậy cô ta cũng không tránh khỏi liên quan rồi.
Nhưng…
Nhưng bên trong nội bộ Kettering bất hòa, cũng không phải là chuyện một ngày hai ngày.
Cô ta không cần thiết phải che giấu cải trang thành người tốt gì đó với cậu ấy,
Cô ta cười lạnh: “Em Diên làm không sai, nhưng chị vẫn muốn dẫn người này về kiểm tra xem. Trước tiên các người dẫn Hứa Trúc Linh đến chỗ của tôi đi, tôi phải hỏi cho thật tốt. Em Diên không có ý gì với cô ta, nhưng chị lại nghi ngờ cô ta có ý gì với em, có ý đồ với em.”
“Lucia cô nói hươu nói vượn gì vậy chứ, rõ ràng chính là cô tung tin đồn nhảm.”
Hứa Trúc Linh tức đến vùng vẫy,
Nhưng hoàn toàn vô dụng, cô đã bị dẫn đi.
Chú Strzyga muốn giữ người lại, nhưng đối phương trước khi đến đã có chuẩn bị, ông ấy hoàn toàn không còn cách nào khác.
Hơn nữa nơi Diên ở, có rất ít canh phòng, dù sao cũng là con gái nhỏ, trên người mang bệnh dữ, ở trong nhà chịu không ít lạnh nhạt.
“Đi tìm anh hai thôi”
“Sợ là không tìm được rồi.
Lucia đắc ý nói: “Vừa mới nãy anh cả gọi anh hai đi cưỡi ngựa rồi, sợ là có chuyện thương lượng, đã phong tòa toàn bộ chuồng ngựa rồi, không gặp người ngoài.”
“Là chị cố ý à?”
Diện kìm nén mà nhíu mày.
“Thì sao chứ?”
Lucia không hề sợ hãi.
“Trên người Hứa Trúc Linh có phù hiệu gia tộc của em, chỉ dám động vào cô ấy một chút xem, thử xem.
Diên lạnh lùng nhìn cô ta, trong đôi mắt màu xanh làm giống như đầy mực, trở thành xanh lam u ám đáng so.
Lucla nghe vậy nhíu chặt mày, vô cùng kinh ngạc nhìn cậu ấy.
“Thế mà em đưa cho cô ta bùa hộ mệnh của mình, em… Lucia tức giận không nói nên lời, cô ta có ý tung tin đồn nhàm, làm trong nơi này không phải gió thì chính là mưa, chỉ vì muốn có cái cớ danh chính ngân thuận để tra tấn Hứa Trúc Linh.
Cũng không ngờ Diễn lại đem vật quý giá như vậy giao cho Hứa Trúc Linh. Chẳng lẽ là…