Chương
Cố Đình Sâm hỏi ngược lại, trái lại làm cho người dẫn chưa trình cứng miệng không nói nên lời.
Cô ta ngây ra một lúc rồi nói: “Được, đương nhiên là được Tôi chỉ muốn hỏi sao ông lại hài lòng với con dâu của mình như thế?”
“Con trai cô hai mươi tám tuổi, không tìm con dâu cho cô mà ngày nào cũng nói cho qua chuyện thì thử hỏi cô có cảm giác gì? Nếu không phải con ruột thì tôi đã sớm đuổi nó ra khỏi nhà rồi. Cảm ơn con dâu đã thu nhận cái tên khốn này, trừ hại cho dân. Tóc bạc mỗi ngày tăng thêm của tôi đều là do nó chọc tức mà ra, ngày nào nó không tìm vợ, bày trò tác quái thì ngày đó tôi lại thấy nổi điên”
“Tôi biết các bậc cha mẹ ở các nước phương đông đều hi vọng con cái sớm lập gia đình.” Người dẫn chương trình lén nhìn Cố Thành Trung một cái thì thấy sắc mặt anh tối đen đến đáng sợ, chẳng khác gì đáy nồi. Cha ruột cà khia con trai, thật lòng phải nghi ngờ anh có phải là con ruột của ông ấy không nữa.
“MC có thể hiểu được thì thật tốt quá, khó khăn lắm nó mới chấm được con dâu tôi nhưng cứ phải chờ đến hai mươi tuổi mới chịu cưới về nhà. Cô không biết con dâu tôi tốt thế nào đâu, có biết bao nhiêu người muốn cưới con bé, thật là làm tôi phải lo lắng mà”
“Nghe nói cô con dâu này là do ông đích thân lựa chọn phải không ạ?”
“Ây, cũng không tính là như vậy, chủ yếu là lúc đó ở Đà Nẵng không có ai dám gả cho con trai tôi, tôi cũng chỉ là mèo mù vớ được chuột chết thôi, lúc đó nhà họ Hứa gặp khó khăn nên tôi đã làm một cuộc giao dịch. Bây giờ thì vui rồi, may nhờ có hành động sáng suốt lúc đó của tôi mà thăng nhốc này cuối cùng cũng có gia đình và sự nghiệp.”
“OMG, vòng này đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi”
“Oắt con, bố nói lời thật lòng không được sao?”
“Tắt máy đi, mau tắt máy”
Cố Thành Trung không thể tiếp tục nghe thêm nữa.
Đau đầu.
Huyệt thái dương và gân xanh giật mạnh khiến anh rất mệt mỏi.
Người dẫn chương trình vội vã cắt ngang cuộc điện thoại và khó xử nói: “Anh Trung, thật ngại quá, tôi biết những lời ông cụ ở nhà nói hơi khó nghe…”
“Không khó nghe”
Cố Thành Trung phất tay cắt lời, giọng điệu khiến người khác phải sợ hãi.
“Không khó nghe?”
Người dẫn chương trình trợn tròn mắt, cảm thấy đầu óc của Cố Thành Trung đã có vấn đề.
Đã bị bố ruột của mình chê bai đến mức đó rồi mà còn nói là không khó nghe sao?
“Tôi đang nghĩ, nếu sau này tôi có con trai thì chắc cũng sẽ chê nó như thế”
“Tại… Tại sao?”
“Nuôi con trai như một người nghèo, nuôi con gái như một người giàu, không thể chiều hư con trai. Nếu như con trai giống tôi thì chắc tôi cũng sẽ tức giận. Sau này cưới vợ, nếu như ba mươi tuổi mà nó vẫn chưa cưới được vợ thì chắc tôi cũng sẽ nóng ruột mà nổi điên lên”
“Đương nhiên, bố tôi cũng muốn tôi và vợ tôi sẽ mãi yêu thương nhau, cùng nhau chung sống đến lúc bạc đầu. Hơn nữa, ông ấy yêu thương vợ tôi như thế, chứng tỏ tôi đã không cưới nhầm người.”
Người dẫn chương trình nghe thấy những lời đó xong thì không kiềm được mà vỗ tay.
“Sau khi xem cuộc phỏng vấn ngày hôm nay chắc mọi người cũng đều phải tin vào tình yêu. Ai cũng nói nhà giàu vô tình, đều là liên hôn vì chính trị, vì lợi ích mà thôi”
“Nhưng cặp đôi này đã vượt qua thế tục và sống rất thực tế, cuối cũng đã cùng tất cả chúng ta ở đây chứng thực và chia sẻ câu chuyện tình yêu của họ, còn có cả kết tinh của tình yêu đó. Tên của nhãn hàng gọi là “Gió xuân ấm áp thổi qua miền đất lạnh”. Tôi nghĩ chắc mọi người đều có thể hiểu được hàm ý bên đơn Diên bên trong”
“Không biết hai vị có gì muốn phát biểu điều gì về thương hiệu trang sức kim cương mang đến sự sống này không?”
“Vê trang sức kim cương thì tôi không có gì để nói nhưng về vợ của tôi thì có rất nhiều điều”