Tưởng chừng như đã an toàn làm giảm sự nghi ngờ của Thẩm Mộc Nhân, nhưng Cố Mộng Diệp ngàn tính không bằng trời tính ngay lúc Thẩm Mộc Nhân đang cùng hắn lên kế hoạch hại Thẩm Nhạc Thần thì kẻ bị hại trong câu chuyện này đi ngang qua vô tình nghe được cuộc trò chuyện.
Thẩm Nhạc Thần dừng lại nghe rõ từng chữ một của hai tên kia, trong lòng lạnh đi rất nhiều khẽ cười khẩy, thầm trách bản thân dạo gần đây quá dung túng cho tên kia, quả là làm gì có chuyện hắn thay đổi, hay trở thành một người khác, cũng chỉ là một cái vỏ bọc bên ngoài thôi.
Thường ngày tỏ vẻ đáng yêu, nhu nhược để làm giảm dự đề phòng của y, hóa ra cũng chỉ là một con cáo già giả trang thành một con sóc nhỏ nhu nhược yếu đuối.
Thẩm Nhạc Thần đứng nghe hết tất cả kế hoạch của hai người rồi rời đi.
Cố Mộng Diệp càng nghe kế hoạch càng nhăn mày, thầm nghĩ cái tên này phải chăng bị não úng rồi không, không tính đến hai người là anh em họ cùng một nhà, nhưng lại thông đồng với người ngoài hết lần này đến lần khác hại anh mình.
Nếu là Cố Mộng Điệp trước kia người nọ đương nhiên sẽ gật đầu đồng ý với cái ý kiến này của gã, còn nhiệt tình thêm thắt vào rồi làm mọi thứ trông thật hoàn hảo, nhưng chỉ tiếc cho gã hiện tại người này lại là một người khác.
Một công dân tốt của xã hội, lại có tình cảm với Thẩm Nhạc Thần - Cố Mộng Diệp.
Cố Mộng Diệp treo nụ cười giả dối trên mặt, ngoài mặt thì gật đầu khen lấy khen để nhiệm vụ được giao, nhưng trong lòng lại lạnh lẽo một lòng, giây phút quay đầu rời đi đáy mắt màu nâu nhạt màu lóe lên một ánh nhìn chết chóc.
Khóe môi hắn khẽ giương: "Đương nhiên là sẽ giúp, nhưng là giúp ai thì chưa biết".
Vì chuyện này mà Cố Mộng Diệp tìm mọi sự việc liên quan đến Cố Mộng Điệp, cũng vì vậy mà biết được không ít chuyện người này làm, tuy cũng chỉ là tụ tập đánh nhau bị cảnh sát đồn bắt rồi được Cố gia bảo lãnh, cũng chẳng có chuyện gì lớn lao, hay những việc liên quan đến Thẩm Nhạc Thần, vì thế yên tâm không ít, vì hắn sợ vì chuyện của người này mà hắn bị ăn trái đắng từ Thẩm Nhạc Thần.
Nhưng Cố Mộng Diệp lại không ngờ, những chuyện mà Cố Mộng Điệp làm với Thẩm Nhạc Thần đã được nhà họ Cố quăng tiền để làm biến mất không còn một mống, mà chuyện giữa Cố Mộng Điệp và Thẩm Nhạc Thần ngoài hai người biết ra cũng chỉ có Cố gia là rõ hơn ai hết.
Chính là cái gặp là đánh, ngươi sống ta chết.
Hiện tại Cố gia còn chưa tra ra được chỗ ở của đứa con trai nhỏ của mình, cũng chẳng dám cho người đi theo dõi, vì bóng ma đợt trước nên mọi người rất sợ sẽ làm đứa nhỏ này khó chịu, nếu Cố gia mà biết được đứa con trai họ thương yêu đang ở trong hang hổ thì đã sợ đến bất tỉnh, chỉ sợ không mang cậu về nhà tránh xa khỏi cái nơi ác quỷ kia.
Dù sao con trai họ cũng làm nhiều chuyện có lỗi với người ta, người ta không hận đến thuê người đến giết con trai họ đã là may mắn đến không thể hơn rồi.
Vì cái thai trong bụng của Triệu Thi nên hôn sự cũng rất nhanh đã được tiến hành một cách nhanh chóng, mà Triệu Thi từ sau khi biết được người kết hôn với ả lại là một người khác liền nháo loạn một trận, tuyệt thực bảo muốn bỏ đứa con này.
Tuy nhiên trong thời gian tuyệt thực vì cơ thể không được ổn nên sức khỏe của ả xuống dốc không phanh, chuyện muốn phá thai cũng không được vì bác sĩ bảo nếu phá thai cơ thể cô sẽ chịu không nổi còn có thể mất mạng trên bàn mổ, lại bảo nếu muốn phá thai thì cô phải khỏe mạnh trở lại.
Triệu Thi nghe vậy cũng chỉ đành bấm bụng, chăm sóc cơ thể thật tốt lên nhưng đợi đến khi cơ thể cô ả khỏe lại thì đứa nhỏ trong bụng cũng đã lớn hơn rất nhiều, còn khỏe mạnh vô cùng nên càng không thể bỏ nếu không sẽ nguy hiểm đến mẹ và bé.
Điều này làm Triệu Thi tức đến muốn ngất luôn, vì thế mà hôn lễ của cô ả và Thẩm Mộc Nhân vẫn được diễn ra như cũ.
Tuy nhiên điều ả không ngờ là ngày đầu về làm dâu còn bị cha mẹ chồng tỏ ra ghét bỏ, sai như người hầu mà làm việc nhà, còn tên chồng mới kết nghĩa vợ chồng kia lại bỏ ra ngoài ăn nằm với phụ nữ khác còn bị ả gọi điện mà mắng ả phiền phức, hại ả tức đến nửa đêm về nhà mẹ đẻ khóc lóc, Triệu gia và Thẩm gia lại một trận gà bay chó sủa.
Mà từ lúc về Thẩm gia cho tới giờ, Thẩm Nhạc Thần chính là đi sớm về khuya hầu như không thấy mặt ở nhà, Cố Mộng Diệp dù có gắng dậy sớm thức khuya thế nào người kia cũng chẳng xuất hiện, tưởng như người nọ đang tránh mặt hắn vậy, nhưng hắn lại chẳng biết mình đã làm gì sai để bị ghẻ lạnh như vậy.
Cũng từ khi đó tính cảnh giác của Thẩm Nhạc Thần cũng cao hơn rất nhiều, đôi khi còn đang ở công ty mà gọi điện về điện thoại bàn bảo Cố Mộng Diệp đừng có mà đi lung tung trong nhà, y không thích người khác đụng vào đồ của mình, vì thế mà ai đó không dám đi dạo nhiều chỉ có về phòng của mình rồi ngồi ở sảnh xem phim, vào nhà bếp lấy thức ăn rồi thôi.
Cả hai đã không nói chuyện và gặp mặt với nhau tầm hai tháng, mà trong vòng hai tháng đó cũng xảy ra vô số chuyện.
Đầu tiên là phải nói đến chuyện của Thẩm gia, Tệ Nhì Đào bỏ về nhà mẹ đẻ bấy lâu nay cuối cùng cũng về nhà cùng với một đơn ly hôn, làm cho lão gia Thẩm ngạc nhiên không thôi, rồi biết tin thằng con trai thứ hai của mình ngoại tình với thư ký, lão cho gọi Thẩm Tiết Phần đến làm rõ, nhưng nhận lại chỉ là câu nói lạnh nhạt của gã.
"Con cũng đã chán cái cuộc hôn nhân làm ăn này rồi, chính là con muốn ly hôn".
Sau đó lại tới Thẩm Mộc Nhân bị cảnh sát phát hiện ra đang buôn bán và sản xuất vật liệu trái pháp luật, sau đó lại có người tố cáo gã sử dụng và buôn bán đường dây bán ma túy ngầm, cũng tìm ra chứng cứ gã làm giả hồ sơ công ty tham nhũng tiền.
Vì thế mà chỉ trong một đêm đó gã bị cảnh sát bắt vào tù phạt án tù chung thân, mặc cho gã gào thét kêu oan.
Cha của hắn là Thẩm Công Chính cũng vì thế mà danh dự cùng với cổ phiếu ở công ty cũng bị tuột dốc không phanh, chỉ mới tháng đầu mà đã lỗ gần hơn mấy ngàn tỷ, làm ông ta bạc đi không ít tóc.
Cùng ngày hôm đó Triệu Thi hạ sinh ra một đứa bé trai nhưng lại bị bác sĩ nói là do trong lúc cô ả mang thai, đã không dưỡng thai tốt còn thường xuyên sử dụng thành phần gây hại cho đứa bé, khiến đứa con ả sinh ra đầu óc có chút chậm phát triển hơn những đứa trẻ khác.
Bị đả kích mạnh Triệu Thi liền xuất viện bỏ lại đứa nhỏ, theo lời mẹ cùng chú lên máy bay xuất ngoại, từ chối nhân đứa con này cùng tên chồng có bản án tù kia.
Trong hai tháng đó mà lão gia Thẩm như già đi chục tuổi, dẫn đến bệnh tật triền miên.
Còn riêng về đứa cháu vừa mới sinh ra đã bị mẹ ruột ghét bỏ, cha ruột thì có bản án chung thân, gia đình nội ngoại chẳng ai quan tâm liền bị lão gia Thẩm quyết định đưa vào trại trẻ mồ côi, lão cũng chẳng muốn nhận một đứa trẻ bẩm sinh sinh ra đã có khuyết điểm về não.
Cố Mộng Diệp ngồi trên ghế sopha nhìn bảng tin thời sự đưa tin Thẩm Mộc Nhân bị bắt vào tù vì những tội danh trên, gương mặt đầy sợ hãi cùng với tức giận của gã bị đám nhà báo quay lại được, nét sợ hãi và căm thù của gã tràn ra khỏi màn hình như đang nhìn thẳng về phía hắn.
Khóe môi Cố Mộng Diệp khẽ giương lên đầy ma mị, nghe tiếng hét chói tai của ai đó ở bảng tin.
"Tôi bị oan, Cố Mộng Điệp chính nó đã đẩy tội danh cho tôi, nó dụ dỗ tôi, tôi bị oan!".
.