Lần đầu tiên Tống Khuynh Thành nhìn thấy người đàn ông kia, là ở nhà cũ sang trọng của nhà họ Úc.
Cô theo sau Úc Tinh vào nhà, hai người vừa mới định đổi dép, thì Úc Tinh đột nhiên A một tiếng, Tống Khuynh Thành nhìn theo ánh mắt của cô ấy, ở huyền quan [] có một đôi giày da màu nâu làm thủ công.
[] ( huyền quan: Là khu vực nghỉ được tính từ cửa chính vào phòng khách )Nhìn thấy người đàn ông bước xuống tầng, Úc Tinh nhanh chóng cầm túi xách ở dưới chân ném lên bàn, rồi liền lễ phép chào hỏi: "Chú hai, chú ở nhà sao?"Úc Đình Xuyên đã đi công tác về từ sớm, lúc đến công ty chuẩn bị họp, thì phát hiện để quên văn kiện ở nhà nên mới tới lấy, nhìn thấy cháu gái đứng ở huyền quan, anh giơ cổ tay lên, liếc nhìn thời gian trên đồng hồ: "Hôm nay tan học sớm à?""Thứ sáu mà, làm xong tổng vệ sinh, giáo viên cho bọn cháu tan học sớm.
""Không kêu tài xế đi đón?"Hỏi xong, Úc Đình Xuyên mới chú ý tới một bóng người xinh đẹp khác ở cạnh cửa.
Người đàn ông mặc áo sơmi màu khói xám, không cài hai cúc áo bên trên, dáng người cao lớn, có khí chất chững chạc của một người đàn ông trưởng thành, khi ánh mắt quét qua nhìn như không có chút gợn sóng, quả thật không có từ ngữ nào để có thể hình dung được anh, cũng khiến người ta không dám đùa giỡn tâm tư trước mặt anh.
"Cháu và Khuynh Thành đón xe về ạ.
" Úc Tinh nói xong, liền vòng cánh tay cô gái bên cạnh, giới thiệu: "Chú hai, đây là bạn học của cháu tên là Tống Khuynh Thành, học ở lớp kế bên.
"Úc Đình Xuyên gật đầu, không hỏi thêm nữa, bước qua cầm lấy áo vest trên sofa chuẩn bị rời đi.
"Chú hai, chú không ở nhà ăn cơm tối sao?""Ừm, công ty còn có việc.
"Úc Tinh kéo Tống Khuynh Thành sang một bên nhường đường, lấy lòng nói: "Vậy chú hai lái xe chú ý an toàn nha.
"Úc Đình Xuyên mang xong giày da, định nhìn về hướng cháu gái mình, nhưng ánh mắt lại rơi vào cô bạn học của Úc Tinh từ nãy giờ chưa hề nói chuyện.
Cô bình tĩnh đứng ở đó, mái tóc đen dài buộc đuôi ngựa, để lộ vầng trán trơn bóng nhẵn nhụi, có vài sợi tóc rải rác ở bên má, đồng phục học sinh mùa hè xanh trắng hợp lại mặc trên người cô không chỉ trẻ trung mà còn trong sáng.
Đúng lúc này, điện thoại di động Úc Đình Xuyên vang lên.
Anh lấy điện thoại di động từ trong túi quần ra nhìn thoáng qua, sau đó dặn Úc Tinh với giọng chín chắn từ tính: "Chăm chỉ làm bài tập, đừng có mải chơi máy vi tính.
"Úc Tinh gật đầu liên tục.
Đến khi bên ngoài vang lên tiếng khởi động xe, Úc Tinh mới thả lỏng người, ngồi xuống mặt đất, vỗ vị trí bên cạnh ra hiệu với Tống Khuynh Thành, rồi quay đầu hướng vào phía trong phòng bếp, nói: "Dì Hứa, cho cháu hai ly sữa chuối!"Thu hồi ánh mắt từ ngoài cửa, Tống Khuynh Thành như lơ đãng hỏi: "Cậu rất sợ chú cậu à?"Vẻ mặt Úc Tinh đau khổ, bĩu môi lẩm bẩm: "Đừng nói nữa, ở trong nhà này người mình sợ nhất chính là chú hai mình đấy.
""Chú ấy đánh cậu?""Không.
" Úc Tinh kéo Tống Khuynh Thành ngồi trên ghế sa lon: "Chính là có chút nghiêm túc trầm lặng, bình thường không nói nhiều, chắc ở công ty luôn là một ông chủ xụ mặt, bằng không làm sao quản lý được nhân viên.
"Lúc này, dì quản gia mang ly chuối sữa đến phòng khách.
Tống Khuynh Thành nhận lấy và nói cám ơn.
Dì Hứa không khỏi nhìn nhiều lần.
Nhận ra ánh mắt từ trên đỉnh đầu, Tống Khuynh Thành ngẩng đầu lên, khẽ mỉm cười với dì Hứa, bà như có chút ngượng ngùng hỏi Úc Tinh: "Tinh Tinh, đây là bạn học của cháu à? Dung mạo thật là xinh đẹp.
""Vâng ạ!" Úc Tinh khoác vai Tống Khuynh Thành, vinh hạnh nói: "Khuynh Thành là nữ thần quốc dân trong trường cháu đó, người theo đuổi cậu ấy có thể xếp mấy vòng quanh trường đấy.
"Tống Khuynh Thành rủ mắt xuống, môi nhếch lên độ cong giống như có vẻ hơi ngượng ngùng.
.