Đã ba ngày qua đi, vẫn không có tin gì từ Lâm Vỹ, cũng chẳng thấy hắn có động tĩnh gì chắc đã biết được khi hắn đăng clip sẽ có hậu quả gì!
Chu Phỉ còn mong hắn đăng clip đó lên mạng chỉ có như vậy mới có thể khiến hắn thân bại danh liệt.
Cô đang xử lý công việc trong phòng, Bạch Dương từ ngoài đi vào có vẻ rất tức giận:
_ Chu tổng, tôi không thể ngờ Triệu Vy Oanh lại làm ra loại chuyện như vậy!
_ Chuyện gì mà khiến cậu phải tức giận như vậy?
_ Cô xem đi, đây là những gì mà người của tôi đã theo dõi Triệu Vy Oanh suốt ba ngày qua đó!
Chu Phỉ cầm tài liệu lên xem, hình ảnh và giấy tờ được Bạch Dương soạn ra rất kĩ càng, hình ảnh thì lại rõ nét.
Xem sơ qua thì có lẽ cô ta nhất định sẽ không bỏ qua cho cô và sẽ trở lại vào một ngày không xa.
Bạch Dương thấy cô đã xem lâu như vậy mà không lên tiếng, cậu khó chịu nói:
_ Chu tổng, cô không được để cô ta có cơ hội quay lại, nếu không sự trở lại của cô ta sẽ là mối nguy hại cho cô và Vương tổng.
_ Tôi cũng đâu có nói là sẽ không diệt cỏ tận gốc? Chỉ là tôi không muốn để thêm người nào trở thành công cụ lợi dụng của cô ta mà thôi!
_ Vậy cô tính như thế nào?
Chu Phỉ trầm ngâm giây lát, suy nghĩ rất lâu mới lên tiếng:
_ Anh lấy danh nghĩa Donna của tôi đến gặp người trong ảnh, nói với anh ta nếu như còn muốn giữ lại Mộ gia thì nghe theo lời chúng ta nếu không thì nhất định sẽ tiến hành thu mua Mộ thị.
_ Chu tổng, cô...!cô chơi lớn vậy sao?
_ Dù sao thì hai tháng nữa cũng sát lập với Vương thị, bây giờ dùng danh nghĩa của Vương thị thì không thỏa đáng, chỉ có danh phận Donna mới có thể giải quyết vấn đề.
_ Được, Donna tiểu thư làm việc tiếp đi, tôi xin cáo từ.
Bạch Dương rời đi, Chu Phỉ cũng gọi điện cho Vương Thiên Minh hỏi chuyện:
_ Thiên Minh, em có chuyện muốn hỏi.
_ Chuyện gì?
_ Triệu Vy Oanh đang bàn tính để quay lại trả thù em.
Em đang dùng danh nghĩa Donna để uy hiếp người bên cạnh cô ta, vậy anh có biết Mộ gia?
_ Anh biết.
Mộ gia có duy nhất một người con trai là Mộ Trạch Đông đang làm chủ Mộ thị, hắn ta rất chí thú làm ăn không hề gái gú cờ bạc, là cháu đích tôn của cả dòng Mộ gia.
Mộ gia rất xem trọng hắn, nhiều người trong Mộ gia cũng phải cúi người nể hắn vài phần vì sau lưng hắn còn có Mộ lão gia - Mộ Hải chống lưng.
Hắn ngang nhiên dùng quyền của Mộ Hải để gây khó dễ cho người trong dòng, cũng vì chuyện hắn được Mộ Hải cưng chiều nên nhiều người đã bỏ ngay ý định muốn tranh giành tài sản ở Mộ gia.
_ Hắn đang qua lại với Triệu Vy Oanh, em nghĩ ông nội Triệu và Mộc Hải có quan hệ gì đó! Em uy hiếp để mua lại Mộc thị nếu như hắn không chịu hợp tác với chúng ta.
_ Phỉ Phỉ, em đang dùng quyền để bức ép người ta sao? Cần gì phải làm vậy, em chỉ cần đưa ra vài quyền lợi cho Mộ thị với hắn thì nhất định hắn sẽ không bỏ qua, cho dù là từ bỏ cả người phụ nữ mà hắn yêu.
_ Đơn giản vậy sao? Nhưng em không thích đưa ra quyền lợi, em chỉ muốn dùng quyền uy hiếp người khác.
_ Thật là ngang ngược mà!
Vương Thiên Minh thật sự đã bất lực với cô, cũng đâu cần phải làm khó bản thân như vậy, bỏ ra chút thời gian theo dõi thì biết được hắn thích gì thì cứ theo đó mà nắm bắt điểm yếu thôi!
Âu Dương Chí lâu ngày không gặp Chu Phỉ, hôm nay lại muốn đến tìm cô, đi đến gần Chu thị thì vừa hay hắn nhìn thấy cô từ trong công ty bước ra, hắn đi nhanh đến nắm tay cô quay lại nói chuyện, bị nắm lấy bất ngờ quá cô không kịp trở tay.
Nhìn thấy người sau lưng mình là Âu Dương Chí thì tức giận quát:
_ Âu Dương Chí, anh lại muốn gây chuyện gì nữa đây? Đây là công ty đấy, đừng làm ảnh hưởng đến hình ảnh của Chu thị.
_ Làm ảnh hưởng? Hừ, em nghĩ tôi muốn lắm à? Tôi có chuyện muốn bàn với em.
_ Bàn chuyện? Anh mà cũng có chuyện để bàn à? Nhưng tôi không có thời gian để làm chuyện dư thừa đó với anh, Thiên Minh lát nữa đến đón tôi, anh mà còn đứng đây nữa thì Âu thị sẽ rơi xuống vực bằng một cái đẩy tay của anh ấy đấy!
_ Em uy hiếp tôi? Được, vậy em kêu hắn làm đi, em nghĩ tôi sợ hắn ta chắc! Cũng chỉ là một Vương Thiên Minh được giới thương trường xem trọng thôi chứ làm được tích sự gì?
Chu Phỉ đã thấy anh đi chầm chậm từ phía sau lưng Âu Dương Chí, anh cũng đã nghe hết những gì hắn nói, cô không lên tiếng trả lời là muốn cho có không khí bình yên một chút, nếu không một lát nữa thôi anh nhất định sẽ nổi trận lôi đình cho xem.
Âu Dương Chí thấy cô không trả lời hắn nhếch mép cười, giọng nói giễu cợt của hắn làm anh đã tức còn thêm tức:
_ Em suy nghĩ đi, hắn ta cũng chỉ có ngoại hình đẹp và khuôn mặt điển trai thôi chứ những chuyện khác chưa chắc gì đã giỏi?
_ Âu Dương Chí, sự kiện sắp tới anh nhất định sẽ không thể tham gia rồi, thật đáng tiếc!
Giọng nói kiềm nén cơn thịnh nộ của anh làm cô đứng bên cạnh phải nhịn cười, không ngờ một ác ma thương trường lại bị xem như bù nhìn.
Vương Thiên Minh nói xong định quay đi cùng cô thì Âu Dương Chí nắm lại, giọng cầu xin lộ rõ:
_ Vương tổng, anh đừng như vậy mà, lúc nãy chỉ là lời nói nhất thời thôi, tôi cũng chỉ là dại dột thôi mà! Anh tha cho tôi lần này nha?
_ Tha? Được, chuyện anh bị Lâm Vỹ và Vân Trang uy hiếp tôi nhất định sẽ giúp anh nhưng với một điều kiện.
_ Được, điều kiện gì tôi cũng làm.
_ Chuyện anh và Triệu Vy Oanh, tôi muốn clip.
_ Clip? Anh cần làm gì?
_ Chuyện của tôi anh quan tâm làm gì? Có hay không?
_ Có, khi về tôi sẽ gửi qua cho anh.
Chu Phỉ không hiểu anh đang muốn làm gì, cũng không hỏi anh lí do.
Vương Thiên Minh là muốn một đao chém chết Triệu Vy Oanh khiến cô ta muốn ngóc đầu lên cũng không thể.
Còn về ông nội Triệu và Mộc Hải có quan hệ gì thì ngoài bạn bè lâu năm thì còn thân phận gì thích hợp hơn chứ!
Anh không muốn Chu Phỉ liên quan đến chuyện này nên anh âm thầm giải quyết tất cả, cũng đã liên lạc với Bạch Dương không cho cậu làm theo ý cô nên cậu không thể cãi lời.
Anh muốn tự tay giải quyết hết những kẻ đã và đang có ý đồ xấu với vợ anh.
Vương Thiên Minh đưa cô đi ăn trưa, cũng không muốn giải thích cho cô về vấn đề nói với Âu Dương Chí, cô cũng chẳng hỏi làm gì cho mệt não.
Anh biết là cô không muốn làm phiền anh nhưng cô như vậy là quá hiểu chuyện đi.
Anh muốn cô dựa dẫm vào anh nhiều hơn, không cần phải mạnh mẽ đối mặt với anh như vậy.
Cô muốn mạnh mẽ thế nào cũng được nhưng anh muốn khi ở cùng anh cô phải được vui vẻ và quên đi gánh nặng ngoài xã hội, chia sẻ với anh những chuyện mà cô gặp phải, những chuyện mà cô thấy cần có người để tâm sự cùng..