Tối khuya cô vẫn còn thức chưa ngủ vì đợi hắn về. Nhã Nhã đẩy cửa phòng cô và thò đầu vào
- chị họ
- Nhã Nhã
Cô đang ngồi trong phòng đọc sách bỗng Nhã Nhã gọi có chút giật mình
- chị sao còn chưa đi ngủ vậy, đã không còn sớm nữa rồi
- em cứ ngủ trước đi, chị chỉ là đợi anh của em về mà thôi. Chị sẽ ngủ sau
- chị...không giận anh ấy chứ
- thật ra là có chút nhưng đã hết rồi
- chị đừng giận anh ấy, anh ấy chỉ là phút nông nỗi mà thôi. Anh ấy rất yêu chị
- chị biết điều đó chứ. Chị...cũng rất yêu anh ấy
- ừm...vậy chị nhớ ngủ sớm đó, ngủ ngon
- ngủ ngon
Nhã Nhã đóng cửa phòng lại. Cô nhìn sang điện thoại, từ nãy cho đến giờ cô đã gọi cho hắn rất nhiều cuộc nhưng hắn không bắt máy lại còn tắt nguồn nữa...
Cho đến h đúng hắn về tới nhà, lúc này cô đang trong bếp rót ly nước uống
Nghe thấy tiếng động bên ngoài nên ra ngoài xem thì thấy hắn đang loạng choạng bước đi
Cô đi tới ngửi thấy trên người hắn đầy mùi rượu
- a Thần anh uống rượu sao
- liên quan gì đến cô. Tránh ra đừng có đụng vào tôi
Hắn hất tay cô ra
- anh say rồi, để em giúp anh
- giúp cái gì, cút đi
Bác quản gia vì nghe thấy tiếng của hắn nên xuống nhà xem thử liền thấy tình hình thế này
- thiếu phu nhân. Thiếu gia cậu về rồi
- bác à phiền bác giúp con đưa anh ấy về phòng, anh ấy say rượu quá rồi
- được thưa thiếu phu nhân
Bác quản gia cùng cô đưa hắn lên phòng, hắn tức giận hất cả ra
- cút hết đi!
- thiếu phu nhân để tôi xuống bếp làm ly chanh nóng giải rượu cho thiếu gia
- được. Cảm ơn ông
Ông khẽ gật đầu rồi đi ra ngoài, bỗng hắn cất giọng
- tại sao cô lại làm thế với tôi?! Triệu Mễ Mễ
- a Thần
Hắn vẫn còn đang say rượu mà ngồi trên ghế sofa, cô đi tới chỗ hắn
- anh say rồi, để em giúp anh
- đừng có chạm vào tôi!
Cô đưa tay định đỡ hắn nhưng hắn nói làm cô rụt tay lại
- em biết, vừa nãy là em có chút hơi quá. Đã đánh anh. A Thần anh...
Hắn bất ngờ nắm lấy tay cô kéo cô nằm xuống ghế sofa
- a Thần?...
- tôi nói cho em biết điều, cả đời này em chỉ có thể là của mình Dư Thần tôi. Tôi mãi sẽ không để em rời xa tôi
Nói xong hắn cúi đầu chiếm trọn lấy môi cô. Tay hắn không ngừng di chuyển khắp cơ thể cô
- ưm...đừng, không được....
Cô cố dùng sức để đẩy hắn ra nhưng hoàn toàn không thể. Hắn quá khỏe
Hắn xé toạc bộ đồ cô đang mặc trên người khiến cô có chút hoảng hốt
Phải, là hắn đang chiếm đoạt cô. Chiếm đoạt cô cách mạnh mẽ. Triệu Mễ Mễ chỉ có thể là của một mình Dư Thần hắn không được là của ai khác...
Sáng hôm sau thức dậy trên người của cả không mảnh vải che thân
Cô thức dậy liền cảm thấy toàn thân đau nhức, hạ thân đau không kém
Hắn từ phòng tắm thay đồ xong ra ngoài thấy cô đã thức dậy nhưng cứ ngồi ngẩn ra đó, mặc kệ mà đi ra ngoài
Hắn đến công ty làm việc như thường lệ. Nhã Nhã vừa thấy hắn đi xong thì lập tức sang phòng cô
- chị họ, chị không sao chứ? Đêm qua người
- anh ấy...vẫn còn giận chị. Giận chị rất nhiều
- chị họ
- Nhã Nhã, em giúp chị. Chị cần tới tìm anh em nói chuyện rõ ràng chút
- vậy em đi cùng chị nữa
- ừm...
...
Cô cùng Nhã Nhã đến Dư thị tìm hắn, cô vốn là muốn giải thích toàn bộ cho hắn hiểu, cô không muốn chuyện này cứ thế mà tiếp tục được. Như thế thì tình cảm của họ sẽ dần rạng nứt
Bước vào bên trong họ vào thang máy bỏ mặc những lời nói xung quanh nói về cô
Lên tới nơi, cô đưa tay định gõ cửa nhưng lại nghe giọng nói của người phụ nữ. Là giọng nói của Lý Uyển Đình
Cô nhíu mày, đẩy cửa vào liền thấy cả người bọn họ có chút thân mật với nhau
- người đang làm cái trò gì?!
- Dư phu nhân? chúng tôi đang làm gì à. Thì như cô đang thấy đây
- nè cô là ai mà dám quấy lấy anh ấy
- tiểu Nhã cũng ở đây sao
- đừng có gọi tôi như thế tôi và cô không quen nhau đâu
Cô ta nhếch môi cười
- cô có thể về
- vậy em về trước nha, đêm qua chúng ta đã " chơi " rất vui vẻ kia mà
Cô ngạc nhiên với câu nói này của cô ta khi nói với hắn, cô ta đứng dậy đi về
- a Thần anh không có gì giải thích với em hay sao?!
- giải thích? Về chuyện gì?!
- anh họ, anh...
- Nhã Nhã, em ra ngoài chút đi
- chị họ
Cô không trả lời, ánh mắt vẫn nhìn hắn, anh là vì trả thù cá nhân em nên mới cố tình qua lại với người phụ nữ khác?
Hắn đứng dậy đi tới phía cô đứng
- chẳng lẽ em lại không suy nghĩ đến việc tôi qua lại với người khác cũng do phần chán em?!
Hắn nâng cầm cô lên
- sao? Không thích tôi ở cùng người phụ nữ khác?!
- a Thần. Hạ Tiêu Phàm là bạn của anh, em và anh ta hoàn t....
Hắn bóp mạnh cầm của cô
- tôi không nói về chuyện đó. Cô nghe không hiểu ư?!
Hắn lạnh giọng nói, ánh mắt chứa đầy sự phẫn nộ xen lẫn lạnh lùng nhìn cô
- Thần...buông ra
Hắn cứ thế bóp mạnh lấy cầm cô khiến cô có chút khó khăn nói
- buông...ra...
Hắn ném cô sang bên khiến cô té trúng góc bàn. Cô có cảm thấy có chút chóng mặt
- cút
Tách, tách nhìn xuống đất thì thấy máu. Vai cô có chút run. Đưa tay sờ trên trán thì thấy máu
Nhã Nhã cùng lúc đẩy cửa vào vì lo lắng cho cô. Sợ bọn họ có chuyện gì
- anh họ
Hắn không nói gì, quay lưng đi về phía bàn làm việc của mình
Nhã Nhã nhìn sang cô
- chị họ, chị không sao chứ
Nhã Nhã chạy tới bên cô lo lắng hỏi, Nhã Nhã giật mình vì trán cô bị chảy máu. Rất nhiều máu
- chị họ
- đau quá....
Nhã Nhã tức giận nhìn hắn
- anh điên rồi sao. Xem đi anh đã làm gì với chị ấy
- anh chẳng làm gì cả
Hắn thản nhiên đáp đến khi ngước mặt lên nhìn thì ngạc nhiên. Bởi vì hắn thấy trán của cô. Máu không ngừng chảy
Nước mặt cô rơi vì cô đau. Phải, là hắn làm tổn thương cô. Nhã Nhã mặc kệ hắn liền đưa cô đến bệnh viện
Hắn nhìn sang chỗ bàn kính thấy dưới đất còn tí máu. Là của cô
- " mình đã làm gì vậy..."
- --------------
- Hết Chap
- Chán:
Thật ra mà nói thì Dư Thần và Lý Uyển Đình ko có xảy ra bất cứ quan hệ nào cả:, diễn kịch. Diễn kịch tất cả thoi:vvv chỉ là anh ấy muốn dùng cô ta để lm chị ấy buồn =))