- vì sao lại bất cẩn để bọn chúng mang cô ấy đi thế? Chẳng phải người của tôi canh chừng nghiêm ngặt lắm à?
- thiếu gia....bọn họ...bọn họ là vì đánh thuốc ạ
- đánh thuốc? Vậy tôi nghĩ chỉ có thể là người trong nhà mới có thể làm được chuyện này
- anh họ, vì sao anh lại nghĩ là người trong nhà mà không phải là người ngoài?
- Nhã Nhã, có lẽ em không biết nhưng toàn bộ người cậu ấy đem về canh giữ cô ấy chỉ có thể là người của anh. Người của anh vốn huấn luyện kỹ càng mới đưa cậu ấy. Bọn họ nhất định không bao giờ nhận bất cứ thứ gì từ người ngoài kia đưa, còn người trong nhà thì...
Anh nói ánh mắt ngước nhìn dì Tuyết Di
- Hạ thiếu. Ý cậu nói là tôi đánh thuốc bọn họ ư?
- ý ý cái này là bà nói chứ không phải tôi à nha
- tôi...
- dì Tuyết Di, bà là người mà Lý Uyển Đình giới thiệu cho tôi. Bà là người của cô ta lý nào tôi không biết ư?!
- thiếu gia, tôi tuy là người do Lý tiểu thư giới thiệu đưa vào cho cậu nhưng tôi không hề phản bội cậu. Tôi không hề làm gì cả
Bà ta quỳ xuống đất nhìn hắn nói
- đừng nghĩ rằng Dư Thần tôi ngốc. Bà có biết nếu như tôi vạch trần bà thì bà sẽ có hậu quả gì?
- thiếu gia tôi hoàn toàn không có nói dối cậu
- anh họ à...
- Tuyết Di, tôi cho bà cơ hội cuối cùng, đừng bắt tôi nói lần nữa. Tôi nhớ nhà bà hình như còn có đứa con trai mà nhỉ
- đừng mà thiếu gia, cầu xin cậu. Cậu đừng làm gì nó cả. Tôi nói, tôi nói là được
- nói, rốt cuộc là ai đứng đằng sau chuyện này?
- là...Lý tiểu thư
- có chắc là cô ta?
- vì sao lại làm vậy?
- tôi làm cho nhà cô ấy cũng chỉ mới ngày. Lúc tôi đang làm việc thì cô ấy bảo tôi nghỉ làm và sang nhà cậu làm. Cô ấy còn đưa tôi số tiền, điều cô ấy muốn đó là tôi phải theo dõi cậu và thiếu phu nhân
- tại sao cô ta lại làm vậy?
- em nghĩ đều có nguyên do và mục đích cả thôi. Chắc là cô ta đã yêu anh họ và có lẽ cô ta cũng đã biết chuyện của chị họ sẽ " đính hôn " với Hạ thiếu gia đây. Vì thế đục nước thả câu. Phái người tới thăm dò người thế nào và cô ta chỉ cần xen vào nữa là xong
- nói cũng có lý đó cô gái
Nhã Nhã cười đắc ý nói
- dĩ nhiên là vậy rồi, vậy còn những người trong đây thì sao?
- cũng là tôi. Ban đầu vốn làm chút nước ép có thuốc mê cho họ uống nhưng họ lại không uống, vì thế tôi đành dùng cách tắt hết điện đèn trong nhà và bảo đám người kia vào. Bọn họ lẻn vào và đánh ngất hết bọn họ....
- bà cũng có gan to quá nhỉ. Cô ta cho bà bao nhiêu mà bà dám bắt tay cùng cô ta?
- xin lỗi thiếu gia, tôi cũng không muốn đâu. Tôi cũng chỉ vì con trai tôi mà thôi, là cô ấy uy hiếp tôi
- anh họ bây giờ đã biết chuyện rồi. Vậy thì còn chờ gì nữa
- phải đó Thần
- cô ấy hiện tại đang ở đâu?
- tôi không biết, cô ấy chỉ bảo tôi làm sao thì tôi làm vậy. Địa điểm đưa thiếu phu nhân đi đâu tôi hoàn toàn không biết
Bọn họ đang nói chuyện bỗng người của Hạ Tiêu Phàm đi vào
- thiếu gia, đã điều tra ra được rồi
- mau nói
- chiếc xe ấy đã dừng tại nhà kho bị bỏ hoang nằm ở đường XXX khu A
- Triệu Mễ Mễ thế nào rồi?
- chúng tôi đã điều tra, sau khi họ dừng xe tại nhà kho đó. Từ trong có cô gái và người phụ nữ trung niên đi ra và đưa Triệu tiểu thư vào trong. Mà cô gái đó lại là Lý Uyển Đình và Triệu Tuyết Nghi
- thật không ngờ lại là cô ta và còn có thêm đồng minh là bà ta. Triệu Tuyết Nghi
- vì không muốn cô ấy kế thừa tài sản mà bà ta không ngại bắt tay cùng với Lý Uyển Đình hãm hại cô ấy
- haz thật đúng như người ta nói. Độc nhất là lòng dạ đàn bà mà. Phụ nữ thật sự rất là đáng sợ đó
- nè ý anh nói là em cũng độc ác luôn à
- Nhã Nhã là khác a. Không ác không ác
Hạ Tiêu Phàm cười nói
- bớt đùa giỡn lại và mau tìm cách đưa cô ấy ra khỏi đó
- được....
- --------------
Tại nhà kho bị bỏ hoang ở nằm ở đường XXX khu A
Bên trong có cô gái đang ngồi trên ghế, tay chân đều bị cột chặt lại, mắt và miệng đều bị hết cả
Xung quanh cô, mọi thứ đều tối mù mịt bỗng dưng cô nghe thấy tiếng giày cao gót. Không phải mà là có cả người
- tội nghiệp cháu gái của ta, vậy mà lại có ngày hôm nay nữa ư
Giọng nói mỉa mai của Triệu Tuyết Nghi, người cô ruột của cô cất lên
- " Triệu Tuyết Nghi? Là cô ư... "
Bà ta tiến gần đưa tay tháo đồ bịt mắt trên mắt cô rồi tới miệng
Nhìn thấy Lý Uyển Đình đứng kế bên cô của mình cô có chút ngạc nhiên
- Lý Uyển Đình
- không ngờ sao? Triệu Mễ Mễ
Cô ta dùng giọng điệu chế giễu nói với cô
- tại sao lại bắt tôi tới đây? Vì sao lại làm vậy với tôi?
- cô hỏi tại sao? Nếu cô muốn biết tại sao thì tôi sẽ nói cho cô nghe. Cũng đều tại cô cả thôi, muốn trách thì trách vì sao ông trời lại mang cô đến bên Dư Thần trước tôi. Trừ khử cô đi rồi thì từ nay về sau Dư Thần sẽ mãi là của tôi
- cô nói gì vậy Uyển Đình
- đừng có gọi tên tôi như thể chúng ta thân nhau lắm vậy! Tôi đã giúp cô để cô có thể thuận lợi bay ra nước ngoài nhưng thật không ngờ rằng Dư Thần anh ấy lại cản cô lại
- cô nói vậy. Tức là ở bữa tiệc lúa đó cũng có cô?
- phải
- Lý tiểu thư, bây giờ có thể tới lượt tôi trò chuyện với " cháu gái " tôi rồi chứ?
- được thôi
Nói rồi, Triệu Tuyết Nghi bà ta tiến tới chỗ cô
- cháu yêu, cũng đừng trách vì sao ta lại làm vậy với con. Triệu gia. Chỉ có thể là do mình Triệu Tuyết Nghi ta làm chủ mà thôi, à mà ta có bí mật nhỏ muốn nói cho con biết
Bà ta ghé sát vào tai cô thì thầm từng chữ từng chữ
- cha mẹ của mẹ ngày xưa là do tay tao hại chết. Là tao cố ý làm cho phanh xe bị hỏng, hơn thế nữa. Tao cũng không phải là cô ruột của mày. Năm đó Triệu gia đã nhặt tao về và nhận nuôi tao mà thôi
Cô rất sốc khi nghe điều đó. Thật sự đã rất ngạc nhiên. Cô vốn biết chính bà ta là người hại chết cha mẹ mình nhưng khi nghe chính lời bà ta nói như vậy, lòng cô thật sự đau như cắt
Vốn muốn tìm chứng cứ vạch trần bà ta nhưng nghĩ lại, đó là người thân duy nhất của mình ở Triệu gia. Cô đã không còn ai nữa vì thế mới để yên cho bà ta
Cô không cần tài sản Triệu gia, cô chỉ cần gia đình. Tiền bạc ư? Nó chỉ khiến cho con người đau khổ mà thôi, sự tham vọng và ích kỷ sẽ làm tổn thương đến những người xung quanh, vì thế cô không muốn
giọt nước mắt rơi trên gò má cô
- con vốn đã biết chuyện này, bởi vì còn cô là người thân duy nhất vì thế con đã xem nó như không biết chuyện này
- đúng thật là ngu ngốc. Ai thèm coi mày là người thân cơ chứ. Chỉ bởi vì mày không dám đối mặt với sự thật này vì thế cho nên mày mới có ngày hôm nay. Chính là tao sẽ giết mày, năm trước là vì nể tình Triệu gia đã đem tao về nuôi vì thế tao mới tha chết cho mày đó là vứt mày đi, nghĩ rằng mày còn nhỏ sẽ không sống nổi bên ngoài nhưng không ngờ sau mười mấy năm mày đã quay trở về lại còn là bên cạnh Dư Thần
Nghe bà nói thế, cô thật sự rất đau lòng, những giọt nước mắt cứ thế không ngừng chảy dài xuống gương mặt cô
- -------------------
- Hết Chap