Ninh Tiểu Y đi vào nhà, Hạ Vy Vy vì phải về thăm Lăng Thần, cậu nhóc này ở
bên nhà của Quin Alice tối hôm qua đến giờ không biết có phá phách gì
không nữa đây.
Cô gọi taxi bước lên xe ngồi.
Hạ Vy Vy nhấc máy lên gọi cho Quin Alice: "Alice, thằng bé có phá
không đấy?" Tiếng cười của con nít và giọng điệu tràn đầy cưng chiều của cô đối với cậu nhóc, Quin Alice trả lời: "Thần Thần rất ngoan, cậu đã
ăn cơm chưa? Đến nhà tớ tớ vừa nấu xong đây."
Tối hôm qua đến giờ cũng chiều rồi mà cô mới về với cậu nhóc, không biết Lăng Thần của cô có cô đơn hay giận hờn cô hay không.
Cục cưng của mommy, mommy đang tới bên cạnh con đây, mặt mày của cô vừa lo lắng vừa vui vẻ.
Hạ Vy Vy thở phù, cô còn tưởng Thần Thần lại phá phách thì lại mệt
nữa, chắc là cô lo quá vấn đề rồi nhỉ: "Được, tới đang trêи đường tới."
Cô đặt chân đến Mạc Mộ, sau đó đi lên thang máy đến căn hộ của Quin
Alice gõ cửa cốc cốc cốc.
Người mở cửa không phải Quin Alice mà là Kelvin, Kelvin cười với cô:
"Lucy, mau vào!" Hạ Vy Vy gật đầu, cô đi vào thấy Quin Alice và Lăng
Thần cậu con trai nhỏ của cô đang chơi vui vẻ, có thể nói rằng cậu đang
như một đứa trẻ được lớn lên trong một gia đình hạnh phúc, tràn đầy ấm
cúng và dần dần tạo nên những kỉ niệm thuở còn nhỏ để đến khi cậu trưởng thành cũng người làm mẹ như cô cũng không hối hận.
Một cậu bé ngoan ngoãn, hiếu thảo và lanh lợi xứng đáng có được một tuổi thơ tươi đẹp.
Lăng Thần nghe tiếng mở cửa, một thân hình cao ráo, yểu điệu và thân
thuộc. Cậu hớn hở chạy bạch bạch tới ôm cô: "Mommy, mommy đã về." Cô xoa đầu cậu: "Thần Thần ngoan, chơi với mẹ nuôi và chú có vui không con?"
Lăng Thần gật đầu ngoan ngoãn trả lời người mẹ này: "Vâng, con rất ngoan, mẹ nuôi và chú rất tốt.. con rất thích hai người."
Quin Alice hôn vào cái má hồng hào này của cậu: "Mẹ nuôi cũng rất
thích con." Kelvin chỉ cười ha hả chứ không nói gì, dù cậu tiếp xúc với
Quin Alice lẫn Hạ Vy Vy đã lâu nhưnh việc ở nước ngoài thế này cũng
không gọi là thoải mái, vì nước Anh mới là nhà của cậu.
Mọi người đi vào phòng khách, cả ba ngồi trêи ghế sofa còn Lăng Thần ngồi ở dưới đất để chơi đồ chơi.
Quin Alice hỏi: "Cô ấy như thế nào rồi?" Cô đưa cốc nước cho Hạ Vy Vy.
Hạ Vy Vy biết cô đang nhắc tới ai, chỉ thở dài cười nhạt một cái,
uống một ngụm nước: "Giờ nói cũng không được gì, chỉ phụ thuộc vào cậu
ấy thôi, hai ngày sau tớ với Tiểu Y sẽ tham dự lễ đính hôn của tên Cao
Lãng đó!" Quin Alice chỉ thấy được cô đồng cảm với Ninh Tiểu Y, quá khó
để tiếp nhận việc này mà không cho cô gái này một thời gian. Thật sự ổn?
Nếu là cô, cô sẽ điên lên mất, chỉ là Ninh Tiểu Y này rất mạnh mẽ.
Quin Alice lại nói tiếp: "Vậy thì cậu lấy tên Lăng Ngạo Thiên đó là
tốt rồi, thật sự, Mạc Dương Minh và Cao Lãng không đáng tin bằng anh
ta."
Lăng Ngạo Thiên là người rất dứt khoác, đau một lần thôi là sẽ hết
chứ không kì kèo kéo dài thời gian làm gì, đã vậy còn yêu thương vợ như
vậy. Anh cũng không cần tiếp xúc với ai, chỉ cần gia đình, bạn bè, sự
nghiệp. Phải kiếm tiền mới là người chồng xứng đáng để cho vợ con cuộc
sống đầy đủ.
Cao Lãng đó chắc là có lí do nhưng tự ý quyết định như vậy cũng không thèm nghĩ ngợi về cảm nhận của Ninh Tiểu Y, quá thất vọng về người đàn
ông này, thành công thì sao hoàn mỹ thì sao? Cũng chả được gì cả, yêu
phải trai có sắc có sự nghiệp bền chắc thật là khổ a.
Mạc Dương Minh không cần phải nói, một tay chơi, đẹp trai thì đúng là đẹp trai không cần phải bàn về hắn ta. Sát thương của hắn rất cao,
nhưng người tùy tiện như vậy thì khó ai có thể chịu đựng hắn, chỉ có
những người phụ nữ khác và tất nhiên trong số đó không có cô mới chấp
nhận. Lúc nào cũng cười, lúc nào cũng tỏ ra như một anh chàng hoãn mỹ
cuộc sống sung túc, làm vậy chi?
Hạ Vy Vy cười hì hì, cô đúng là nghĩ tới chồng mình đối xử với mình
không tệ, cưng chiều cả hai mẹ con này: "Công chúa nhỏ của tớ, sau này
sẽ có người đàn ông đối xử tốt với cậu." Cô đây không tin Quin Alice bạn thân của cô mà không ai say đắm.
Quin Alice chỉ cười cười, thật ra cô chưa có ý định đón tiếp ai hết đó nha! Cô chỉ mới cùng tuổi với Hạ Vy Vy, còn trẻ mà.
À thì, không lấy ai cũng tốt nha, yêu lại khổ nữa. Cô nhìn vào Ninh
Tiểu Y có thể hiểu được, đâm đầu vô yêu mà người đó không yêu mình
thì... hết sức là tồi tệ luôn.
Kelvin nói: "Lucy, tôi là chồng tương lai của cô ấy cần gì kiếm đâu xa nhỉ?" Anh chọc ghẹo.
Quin Alice có chút xấu hổ, dù gì cũng là nữ, nghe như vậy dễ bị lay
động lắm đó. Anh ta học những câu này ở đâu thế: "Nói bậy bạ, làm gì có
chuyện đó chứ." Cô hừ.
Hạ Vy Vy cười khúc khích nhéo cái má của Quin Alice: "Thôi đi công
chúa của tớ, nhõng nhẽo thế này." Quin Alice: "A, sao lại nhéo tớ chứ,
đúng là.." Lucy của cô sao có thể theo phê Kelvin, không chịu đâu.
Quin Alice giờ mới để ý tới đấy nha, cô nói khẽ: "Này, Lucy, chap
rồi nhưng hết người này đến người khác vô bệnh viện nằm. Cậu không để ý
chuyện đó huh?" Ờ ha, Hạ Vy Vy đúng là mới nghĩ ra luôn: "Đúng, tớ giờ
mới nhận ra. Nhưng mà thôi còn dài mà."
Tiếng chuông điện thoại của Hạ Vy Vy, cô bắt máy: "Tiểu Y, cậu gọi tớ có việc gì?" Lại một giọng say sỉn của cô gái bé nhỏ này, Hạ Vy Vy biết vậy không cho cô xuất viện làm gì lại đi uống, giọng có chút yếu ớt:
"Vy Vy, hức.."
Quin Alice ngồi kế bên nghe: "Cô ấy lại uống nữa rồi sao?" Hạ Vy Vy tắt máy, mệt mỏi tột cùng: "Haiz, tớ phải lên đón cô ấy về."
Quin Alice nắm tay cô: "Tớ đi cùng cậu, chồng của cậu không có ở đây
nên đi một mình không tốt đâu, trời cũng gần tối rồi." Cô cười nhẹ
nhàng, chậm rãi gật đầu nói: "Cảm ơn cậu, thế thì tốt rồi."
Có gì đâu mà cảm ơn, đi thôi nào!
Đến Quốc Nội, Hạ Vy Vy và Quin Alice lập tức chạy vào phòng VIP tìm kiếm cô.
Ninh Tiểu Y lại ngồi ở một góc mà cầm chai rượu uống hết chai này đến chai khác, cô ngước lên nhìn Hạ Vy Vy rồi quay sang Quin Alice: "Bạn
mới? Hi, tôi.. tên là Ninh Tiểu Y." cô say sỉn đáp.
Quin Alice đúng là bó tay cô bạn này của Hạ Vy Vy, cô cũng chỉ cười gượng gạo: "Tôi là Quin Alice."
Ninh Tiểu Y đột nhiên đứng dậy, kéo Quin Alice tới, hoang mang quá:
"Này, bạn mới, uống với tôi. Vy Vy cậu ấy uống không tiện nhưng tôi cần
người uống cùng hay là cậu uống chung đi." Quin Alice từ chối, cô thật
sự không dám bộc lộ bản chất khi say đâu, rất là xấu hổ a: "Không,
không, tôi không thể uống!"
Chưa nói dứt câu Ninh Tiểu Y đã đưa nguyên chai rượu rót vào miệng
cô, uống ực ực, Quin Alice đúng là bị làm cho phát sợ. Ninh Tiểu Y khoác vai Quin Alice: "Đấy, thấy chưa, uống có làm sao đâu?" Giờ lỡ uống rồi
thôi thì...
"Vô!" Hai người đồng thanh. Hạ Vy Vy đứng nhìn chằm chằm vào cả hai, ể!
Hạ Vy Vy la: "Này, Alice, hãy tỉnh táo lại đi. Tớ và cậu đến đây để đón Tiểu Y về mà!" Cô kéo kéo tay Quin Alice.
Cô công chúa nước Anh này bắt đầu say rồi.. mặt đỏ thế kia, Quin
Alice nói: "Đừng, để tớ và cô ấy uống, năn nỉ Lucy, một chút chút chút
thôi à!" Hạ Vy Vy ngồi nhìn hai người uống mà quá mệt mỏi, làm sao người mẹ đang chữa như tôi lại gặp phải hai cô bạn này...
Hạ Vy Vy gọi điện cho Lăng Ngạo Thiên, anh liền bắt máy: "Anh nghe bà xã." Cô khóc ròng kêu thảm thiết: "Thiên..!"
Anh lo lắng, giọng cô có gì đó không đúng: "Em sao vậy?" Cô nói: "Anh mau đến Quốc Nội giúp em với, em định đi cùng Alice để dẫn Tiểu Y về
nào ngờ cậu ấy lại ngồi uống với Tiểu Y luôn. Anh xem, thân thể em vậy
một người đã khó khăn a!"
Hạ Vy Vy không biết kiếp trước có nợ hai người này không nữa, khó xử quá a... làm ơn đi một người đủ khiến cô phát rồ rồi..
Cô bật điện thoại xem đồng hồ, :. Trời đã tối rồi mà hai tình yêu của tôi ơi.. hai cô vậy sao mà tôi sống nỗi đây này...
Lăng Ngạo Thiên cau mày, rõ ràng là thanh mai trúc mã của Cao Lãng
với cô công chúa Quin Alice này làm cho vợ của anh khó xử. Anh gọi điện
cho Cao Lãng: "Cậu mau tới Quốc Nội, cô bé của cậu lại uống rượu làm khó vợ tôi, còn rủ rê Quin Alice đó uống chung." nói xong anh liền cúp máy
chạy đến Quốc Nội, bà xã anh ở với hai người phụ nữ này đúng là không ổn chút nào.