“Mới tắm xong sao? Ánh mắt của Hình Liệt Hàn nhìn chằm chằm vào người phụ nữ qua màn hình tựa như có thể cảm nhận được hương vị thơm mát trên người cô. “Vâng, hôm nay có chút mệt nên muốn tắm sớm một chút rồi đi ngủ.” Nói xong, Đường Tư Vũ xoa xoa cổ tay. “Hôm nay luyện đàn lại đau cổ tay sao?” Hình Liệt Hàn cẩn nhận quan sát cô. “Chỉ hơi đau một chút thôi, không sao.” Trong lòng Đường Tư Vũ cảm thấy vô cùng ấm áp, ánh mắt cũng nhìn vào hắn qua màn hình. “Lần sau luyện ít đi một chút, nhớ chú ý đến tay của em, nêu để bị thương anh sẽ đau lòng.” Giọng nói của Hình Liệt Hàn trầm thấp mà có chút khàn khàn vô cùng mê người. Ánh mắt của Đường Tư Vũ hiện lên chút hờn dỗi nhìn anh qua màn hình: “Cách cả cái màn hình thế này anh còn có thể làm gì được em nào.” “Ừm , anh thật sự muốn làm gì em đó.” Hình Liệt Hàn không chút che giấu tâm tư của mình. “Vậy anh tới đây đi! Xem anh có thể làm gì em.” Đường Tư Vũ đứng lên đắc ý mỉm cười lộ ra hàm răng trắng noãn. Ánh mắt thâm sâu của Hình Liệt Hàn khóa chặt trên người cô, ánh mắt trở nên nóng rực: “Được, anh sẽ nhớ kỹ mối thù này, đợi đến khi trở về anh sẽ nghiêm khắc trừng phạt em.” Hắn cắn đôi môi khiêu gợi trừng mắt nhìn cô. Đường Tư Vũ bị vẻ ngoài của hắn hút hồn, khiến cho con tim cô trở nên xao xuyến, có một lại cảm giác vô cùng chân thực tựa như hắn đang ở ngay bên cạnh mình vậy. “Ừm, không nói chuyện với anh nữa.” Đường Tư Vũ cảm thấy nếu còn tiếp tục nói nữa thì đảm bảo cô sẽ lại bị hắn chọc ghẹo cho mà xem, như vậy cô sẽ không ngủ được. “Ngoan, nói chuyện với anh thêm một lát.” Hình Liệt Hàn lại muốn nói chuyện với cô. “Nói cái gì nữa?” “Anh sẽ mua quà về cho em, em muốn quà gì nào?” Hình Liệt Hàn vội vàng dỗ cô. Đường Tư Vũ mím môi nghĩ, một cái tay vô ý xoa xoa cái môi đỏ mọng của mình. Người đàn ông phía đối diện khẽ nuốt một ngụm nước bọt, nhìn chằm chằm cái tay đang xoa môi kia của cô, hắn đột nhiên bá đạo nói: “Đường Tư Vũ sau này ngoài anh ra không được phép làm như vậy trước mặt người đàn ông nào khác nữa.” Đường Tư Vũ còn đang nghĩ mình muốn món quà nào, đột nhiên lại bị hắn ra lệnh cho một cách đột ngột như vậy, cô vô tội mà chớp mắt: “Em làm sao cơ?” “Không được phép xoa môi ở trước mặt người đàn ông khác.” Hình Liệt Hàn thấp giọng nói. Động tác trong vô thức của Đường Tư Vũ liền được cô thu lại ngay lập tức, lại bởi vì lời nói như vậy của hắn mà cắn cắn môi dưới: “Vậy thì phải làm sao đây?” Hình Liệt Hàn bị thanh âm yêu ớt này của cô chọc cho có chút tức giận nói: “Em cố ý câu dẫn anh sao?” “Em không có!” Đường Tư Vũ có chút giở khóc giở cười, cô nào có chứ? “Em có.” Hình Liệt Hàn càng muốn gán thêm cho cô cái tội danh này. Đường Tư Vũ thật sự là không biết phải làm sao nữa, chỉ đành phải nở nụ cười: “Anh có thấy nhàm chán hay không vậy?” “Nói chuyện với anh không hề nhàm chán một chút nào.”