Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

chương 1098

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Vậy tôi thì sao?” Ôn Lương Diệu hỏi. Trương Nhất Long lập tức vui vẻ trở lại: “Ôn thiếu gia, cậu nguyện ý diễn không?” “Để tôi diễn thay cho!” Ôn Lương Diệu gật đầu. “Vậy thì tốt quá rồi, mau chóng chuẩn bị cho Ôn thiều gia.” Một tiếng sau, Ôn Lương Diệu thay y phục của nam chính, một bộ chiến bào bạc màu, tóc dài đến eo, anh ấy chính là một vương gia anh tuần cổ đại. Hình Nhất Nặc nghe nói anh diễn thay nam chính liền cực kỳ mong đợi, lúc này nhìn thấy anh bước đến trên tuyết, tim của cô vui đến nỗi sắp bay ra ngoài. Đẹp trai quát! Gió tuyết thôi từ một bên qua, làm mái tóc dài đến eo của Ôn Lương Diệu bay lắt phất, lộ ra khuôn mặt trắng trẻo đẹp như tranh vẽ. Đạo diễn lúc này có chút tiếc nuối, lúc đầu sao lại không chọn anh lên làm nam chính cơ chứ? Nếu anh là nam chính thì xác suất hot của bộ phim này quá cao, chỉ dựa vào giá trị nhan sắc thôi cũng đủ! ¡ Ôn Lương Diệu đối thoại với Hình Nhất Nặc rồi lập tức bắt đầu hành động, Ôn Lương Diệu đã luyện qua kỹ thuật cưỡi ngựa nên cảnh quay này không dùng ngựa giả mà dùng ngựa thật. Hình ảnh Ôn Lương Diệu cưỡi ngựa lại làm đồn tim Hình Nhất Nặc và các diễn viên quần chúng nữ. Hình Nhất Nặc vào vai, cô ngồi trong lều doanh trại ngày xưa, nghe tiếng chân ngựa chạy đến liền vội vàng chạy ra nhìn con ngựa trắng đang chạy đến từ đằng xa. Đáy mắt cô hiện lên vẻ xúc động ngạc nhiên mừng rỡ, trong ánh mắt trong suốt có vài tia ý lệ, như bức tranh dung nhan, cảnh quay này đẹp đến nỗi làm người khác đau lòng, hít thở không thông. Trên hông Ôn Lương Diệu mang theo một sợi dây thừng uy phong, cùng với đó là một tiếng lệnh, Ôn Lương Diệu bay vút xuống, bởi vì anh chỉ có thể quay bóng lưng, phân đoạn, chỉ tiết nhỏ, sau khi quay xong liền cho cảm giác vai nam chính phong độ vô cùng, cực kỳ hoàn mỹ. Rất nhanh, nam chính Quân Tuấn thay y phục, hóa trang rồi tiếp tục quay bổ sung, cảnh quay này được coi như đã hạ màn hoàn mỹ rồi. Buỏi tối vẫn phải quay, là cảnh quay trong lều, quay xong tương đối muộn, tối đó tất nhiên Hình Nhất Nặc vẫn ở cùng Ôn Lương Diệu. Ngày thứ 3, mấy cảnh quay cũng rất nhanh được hoàn thành, ỳ lúc thợ quay phim quay cảnh bốn phía, các diễn viên đang vui đùa trên tuyết, Ôn Lương Diệu kéo Hình Nhất Nặc đi xa một chút, ngắm hình ảnh tuyết trắng xóa, vừa mỹ lệ lại đồ sộ. Hình Nhất Nặc lúc này mặc một chiếc áo lông trắng bọc kín người, nhìn như một chú ve sầu vậy. Hình Nhất Nặc nhìn Ôn Lương Diệu, ném một quả cầu quyết về phía anh, Ôn Lương Diệu lập tức khơi dậy ý chí chiến đấu, ném từng quả từng quả về phía cô. Hình Nhất Nặc cười khanh khách chạy trốn, sau đó hai người như hai đứa trẻ chơi trò ném tuyết với nhau. Lúc Hình Nhát Nặc giơ tay đẩy anh, Ôn Lương Diệu nắm lấy cỗ tay cô, lúc anh ngã xuống cũng thuận thế kéo cô xuống. Hai người lập tức đè lên nhau trong tuyết. Ôn Lương Diệu ở dưới, Hình Nhất Nặc ở trên. Hai người nô đùa đến thở hỗn hễn, thời tiết lạnh giá, có thể thấy hơi thở của hai người đang tiếp xúc với nhau, cực kỳ ấm áp. Chỗ này cũng không có người, Hình Nhất Nặc mạnh dạn hôn lên môi anh một cái rồi định đứng dậy rời đi, nhưng đối phương đâu dễ dàng để cô đi như vậy. Anh lập tức lấy tay đè chặt sau gáy của cô xuống, làm môi cô lại lần nữa dán lên môi anh, sau đó anh xoay người, đổi vị thế bị động thành chủ động, đè cô dưới nền tuyết. : Hình Nhất Nặc đỏ mặt, nụ hôn này làm đầu óc cô trống rỗng, nhưng đây chắc chắn là nụ hôn mà cô không bao giờ quên. Lấy trời làm chăn, nền tuyết ở giữa, cô bị bao bọc trong tuyết, mà người đàn ông này lại hôn một nụ hôn mềm mại nóng bỏng, cô thật sự vui đến sắp ngất đi rồi. Lúc Ôn Lương Diệu buông cô ra, phát hiện ánh mắt mê ly của cô liền lo lắng hỏi: “Nhất Nặc, em có ồn không?” Hình Nhất Nặc mím môi cười, bị anh kéo dậy, xấu hổ hỏi: “Không ai nhìn thấy chứ?” “Không có!” Ôn Lương Diệu an ủi cô. Hai ngày tiếp theo, công việc quay phim vô cùng thuận lợi, tổ quay phim định quay về phủ, về trường quay tiếp tục quay.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio