Trang Noãn Noãn nhìn sang, cảnh tượng này cô đã từng rất quen thuộc. Khi còn học cấp ba, cô luôn bắt xe buýt sang đây để cùng ba tan làm về nhà. Mà đến hôm nay, tuy rằng vùng đất này đã được thay đổi nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy những khung cảnh quen thuộc đó. Đôi mắt cô thoáng qua nét đau thương, buồn bã. Cô không bao giờ tin rằng ba mẹ cô lại cùng nhau tự tử, chuyện này chắc chắn phải có một lý do bí mật nào đó, ba mẹ sao có thể nhẫn tâm bỏ cô và bà ngoại ở lại chứ? Cuối cùng thì đoàn xe cũng đã đến được địa điểm tổ chức buổi biểu diễn lần này – Cung Văn Hoá, một địa điểm rộng lớn có thể chứa tới 50.. người, và ánh đèn lần này thuộc về họ. Lam Sơ Niệm hưng phấn nắm chặt lấy tay Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, sân khấu lớn quá đi!” Hiện tại, trong một đại sảnh rộng lớn trống trãi, ở giữa có một bục sân khấu siêu to, giống như sân khấu nhận giải thưởng âm nhạc vậy. Lúc này, có kỹ sư ánh sáng đang ở đó điều chỉnh ánh đèn, nhân viên quay phim cũng đang sửa lại góc quay. Trong mắt của Trang Noãn Noãn hiện lên sự mong đợi và phấn khích, cuối cùng thì buổi biểu diễn đầu tiên trong đời của cô cũng đã đến. h : Bốn người ngay lập tức chuẩn bị và bước lên sân khấu, bắt đầu lần diễn tập đầu tiên. Ngay vào lúc này, bốn cô gái ngược lại phối hợp rất ăn ý. Dưới sự sắp xếp của Chu Đào, bắt đầu diễn tập bài hát thứ nhát. Tuy rằng bên dưới sân khấu bọn họ đều chỉ là những cô gái bình thường, nhưng khi đứng trên sân khấu, họ lại trở thành một con người khác, trên người họ toả ra đam mê mãnh liệt và nhiệt huyết như ánh mặt trời chói lọi. Tập đoàn Kiều thị. Vé biểu diễn do Chu Đào biếu tặng đưa sang vào lúc này đang nằm yên lặng trên bàn làm việc sang trọng. Người đàn ông cao gầy ngồi trên ghế, nhìn chăm chú những tắm vé này, đang cân nhắc có nên đi xem không. Anh đưa tay nhắc điện thoại lên, gọi cho Lam Thiên Hạo. “Mộ Trạch, có chuyện gì vậy?” Giọng Lam Thiên Hạo vang lên ở đầu dây bên kia. “Thiên Hạo, buổi biểu diễn lần này của em gái cậu, cậu có đi không?” Kiều Mộ Trạch nhướng mày hỏi. “Tất nhiên, tôi đã mua vé rồi.” Lam Thiên Hạo đáp. “Tôi cũng có một ít vé trong tay, tôi đang suy nghĩ xem có nên đến đó không.” Kiều Mộ Trạch cong môi cười. “Đi đi! Không phải cậu đã bí mật giúp đỡ Trang Noãn Noãn sao? Cậu không muốn đi xem cô gái mà cậu bồi dưỡng ra có bản lĩnh thế nào sao?” Về chuyện của anh, Lam Thiên Hạo biết không ít. Kiều Mộ Trạch cười khổ: “Tôi làm vậy chỉ để đền bù cho cái chết của ba mẹ cô ấy. Tôi không có quan hệ gì với cô gái này cả, tương lai cũng sẽ không có!” “Mộ Trạch, xem như cậu đi cùng tôi đi! Tôi đi một mình thì chán lắm.” Lam Thiên Hạo đề nghị với anh. Kiều Mộ Trạch không khỏi bật cười: “Được! Xem như đi cùng cậu! Tôi có vé đây, đến lúc đó ngồi chung đi!” “Được, vậy tôi có thể tặng vé của tôi cho người khác, tôi đi họp trước đã.” Lam Thiên Hạo nói xong cúp máy. Kiều Mộ Trạch đặt mấy tắm vé vào ngăn kéo bên cạnh, quyết định sẽ đi xem buổi biểu diễn. Trên sân khấu, một nhóm các cô gái đang hát nhảy rất nghiêm túc và đầy nhiệt huyết, mặc dù chưa bật hiệu ứng âm thanh nhưng tiếng hát chay của họ cũng rất hay. Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến, ngoại trừ việc tính cách không tốt lại nóng nảy, thì về cảm thụ âm nhạc bọn họ lại rất giỏi. Bốn cô gái đại diện cho bốn khí chất khác nhau. Chu Đào ở bên cạnh chỉ đạo, chỉ ra những thiếu sót của họ. Việc Trang Noãn Noãn nhường lại vị trí center, mặc dù anh có ý kiến thì đây cũng là việc của Trang Noãn Noãn và nhóm của cô, anh không thể can thiệp. Đã hai giờ trôi qua, bọn cô đều đã mệt, Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm chạy đến hàng ghế đầu ngồi xuống nghỉ ngơi. Cách buổi biểu diễn chỉ còn mười ngày. Trong thời gian còn lại, họ mỗi ngày đều chăm chỉ tập luyệt, dượt vị trí. Sau một tuần, họ chính thức đeo micro và bắt đầu diễn thử giống như đang trong buổi biểu diễn. Trên toàn bộ màn hình lớn, đều là dáng vẻ xinh đẹp của các cô. Tắt nhiên vẫn còn một số vấn đề nhỏ cần xử lý nhưng hiệu quả của buổi diễn thử vẫn rất hoàn hảo. Bởi vì trang phục diễn thì ngay ngày biểu diễn mới được mặc, nên bây giờ họ đều mặc trang phục giống nhau trong buỏi tổng duyệt, hiệu ứng cũng rất tốt.