Kiều Mộ Trạch có chút không khỏi tức giận, rõ ràng mới nãy thiếu chút đã trải qua một trận công kích, mà cô ở trước mặt của anh, dáng vẻ lại giả vờ tỏ ra không có chuyện gì. Kiều Mộ Trạch chân dài rảo bước tiến tới: “Chỉ có cô ở nhà một mình à? Bà ngoại cô đâu?” “Bà ngoại tôi trong khoảng thời gian này không ở nhà.” Trang Noãn Noãn nói xong, đóng cửa lại, không rõ xuất hiện của anh, cảm xúc sợ hãi vừa rồi của cô, hiện tại đã giảm xuống. “Nói như vậy, một mình cô tiếp tục ở chỗ này?” Kiều Mộ Trạch xoay người nhìn cô. Trang Noãn Noãn nuốt nước bọt một cái nói: “Tôi… tôi có thể sẽ chuyển nhà.” Kiều Mộ Trạch thấy cô đóng gói rương hành lý xong, vừa rồi Chu Đào có ý định là sẽ cho người tới đón cô. Kiều Mộ Trạch đột nhiên xoay người, ánh mắt thâm thúy khóa chặt lại khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Trang Noãn Noãn, cô có đồng ý ở chung với tôi không?” Trang Noãn Noãn giật mình, đề nghị quá đột ngột này, cũng quá kinh hãi rồi. Ánh mắt Kiều Mộ Trạch nhìn chằm chằm lấy cô: “Cô phải biết là, bản thân cô bây giờ ở trong nguy hiểm, hung thủ sát hại ba cô đang tìm cơ hội sát hại cô đấy, cô tốt nhất nên ở cùng một chỗ với tôi.” Trang Noãn Noãn trợn tròn mắt, ở chung với anh? “Hơn nữa, cô là một người nghệ sĩ, nhân vật công chúng, một mình cô ở lại tòa nhà không có an ninh này cũng vô cùng nguy hiểm, ngộ nhỡ có kẻ nào vô pháp đến tìm cô, cô liền gặp nguy hiểm.” Kiều Mộ Trạch cũng ám chỉ cô. Việc này, không cần anh nói nữa, Trang Noãn Noãn đã trải qua một chuyện kinh hồn vừa rồi. “Nhưng là… tôi không thể làm phiền anh được.” Trang Noãn Noãn lắc đầu, cô cảm thấy làm phiền anh quá nhiều chuyện rồi, không thể lại tiếp tục quấy rầy anh nữa. Kiều Mộ Trạch sầm mặt lại, giọng cũng lạnh lùng hơn: “Trang Noãn Noãn, cô đừng cho là tôi giúp cô, là tôi thực sự phải giúp cô, tôi cũng muốn tra ra số tiền lời của ba cô liên quan năm đó, tôi tin là cái chết của ba cô cùng với mục ghi chép của công ty tôi năm đó có liên hệ, cho nên, bảo vệ cô cũng là tự giúp tôi thôi.” Trang Noãn Noãn ngạc nhiên nhìn anh, trong chốc lát không biết nói gì. Kiều Mộ Trạch đưa tay nhắc lấy vali của cô, bá đạo ra lệnh một câu: “Đi theo tôi.” Trang Noãn Noãn còn có chút không phản ứng kịp, mà người đàn ông bước lại, tay kia nắm chặt cổ tay cô: “Ngay bây giờ.” Trang Noãn Noãn bị người đàn ông này dắt ra khỏi phòng, buông cô ra, anh đóng cửa lại, nhìn cô một cái: “Từ giờ trở đi, không cho cô xảy ra chuyện gì, bằng không, liền ảnh hưởng đến tôi điều tra nợ cũ của công ty tôi.” “Nhưng mà… như thế có làm phiền đến anh không?” Trang Noãn Noãn không muốn rước lấy phiền phức cho anh. “Cô ở bên cạnh tôi, không phải làm phiền tôi, mà là đang giúp tôi, chỉ có cô có thể dụ kẻ đang đứng phía sau kia, tôi đang cần hắn ra tay đối phó với cô lần nữa, để cho tôi biết người này là ai.” Kiều Mộ Trạch đi về phía thang máy. Trang Noãn Noãn cũng không biết tự mình như thế nào ngồi lên xe của người đàn ông này, đến khi xe chạy ra khỏi tòa nhà, cô mới chợt định thần lại, lẽ nào cô thật sự cùng người đàn ông này ở cùng một chỗ sao? Mà lúc này, điện thoại di động của cô vang lên, cô cầm lên nhìn, là Chu Đào, cô vội nghe máy. “Alo! Chu tổng.” “Noãn Noãn, cô không sao chứ?” “Chu tổng, anh không cần phái người tới đón tôi nữa… tôi hiện tại đi ở tạm trong nhà một người bạn một thời gian ngắn rồi.” Trang Noãn Noãn nói. Mà Chu Đào đương nhiên vô cùng biết rõ người bạn này trong miệng cô là ai, anh ở đầu điện thoại bên kia cũng làm bộ thở dài một hơi: “Tốt, tất nhiên cô tìm được chỗ ở mới, tôi đây cũng yên lòng.” “Chu tổng, đừng lo lắng, tôi không sao.” “Được, cô tự mình chú ý một chút, có chuyện gì trực tiếp gọi cho tôi.” “Vâng.” Trang Noãn Noãn nói xong, cúp điện thoại. Xoay người, nhìn thoáng qua người đang ông bên cạnh, cô trừng mắt nhìn: “Kiều tiên sinh, nếu như anh không tiện nói…” Khuôn mặt anh tuần của Kiều Mộ Trạch lãnh đạm nói: “Không phải chuyện tiện hay không tiện, mà là tôi cần cô giúp tôi vạch ra hung phạm, đây cũng là để thuận tiện cho việc điều tra chuyện của ba mẹ cô.”