“Noãn Noãn, cậu còn nhớ không? Lúc trước mình từng nói, chúng ta sẽ cùng nhau mặc váy cưới.” Trang Noãn Noãn cũng nhớ hai năm trước mình đã từng nói đùa với Lam Sơ Niệm, nhưng cô không ngờ điều đó lại trở thành sự thật. “Nhớ chứ! Bây giờ chúng ta có thể cùng nhau đi chọn váy cưới này, cùng nhau làm mọi thứ.” Trang Noãn Noãn cười nói. “Vậy thì chúng ta sẽ có người bầu bạn rồi.” Hai người đàn ông nhìn hai người phụ nữ nữ thảo luận vui vẻ, trong mắt cũng chỉ có sự chiều chuộng sủng nịch dành cho hai cô. Với bọn họ mà nói thì bọn họ đã không thiếu gì nữa rồi, chỉ thiếu vợ với con nữa thôi, một năm nữa nói không chừng cả hai đều sẽ lên chức ba ấy chứ. Bốn người cùng nhau quyết định địa điểm tổ chức đám cưới, bọn họ đều quyết định là sẽ tổ chức trên một một hòn đảo ở nước ngoài, nơi đấy rất lãng mạn, hơn nữa cũng loại bỏ được các tay săn ảnh và bên truyền thông, vì Lam Thiên Hạo và Lam Sơ Niệm muốn đám cưới diễn ra kín đáo một chút. Cả buổi tối nay, bồn người bọn họ rất vui vẻ thảo luận chuyện hôn lễ này. Hai ngày qua trên hot search, tin tức Lam Sơ Niệm đổi tên và tuyên bố từ giã giới âm nhạc đã trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi, nhiều người hâm mộ vô cùng tiếc nuối và mong chờ sự trở lại của cô. Mặc dù đối với thế giới bên ngoài Lam Sơ Niệm đã đổi tên nhưng những người thân quen của cô vẫn gọi cô là Sơ Niệm. Hôm nay, trưởng bối hai nhà đều được mời tới tụ họp, bởi vì bốn đứa nhỏ đều muốn cùng nhau tổ chức hôn lễ, các trưởng bối cũng là có hiểu biết, rộng lượng nên tất nhiên cũng không có ý kiến gì. Tình cảm của họ bền chặt ổn định là được, không cần thiết phải làm thủ tục đính hôn rồi mới kết hôn nữa mà trực tiếp để hai người bước vào cung điện hôn nhân. Hiện tại, để thế hệ trẻ của họ đến hòn đảo tổ chức hôn lễ đó trước xem sao, nếu quyết định chắc chắn là ở đó thì sẽ sắp xếp công ty tổ chức tiệc cưới đến trang trí. Về tiền bạc, họ căn bản không cần phải dự toán trước, đám cưới này nhất định phải sang trọng nhát. Bốn người họ xem như là đi giải sầu trước khi kết hôn, Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn có bạn đồng hành, hai người đàn ông cũng thân thiết như anh em, hai mối tình ngọt ngào mặn nồng này cùng nhau lên đường. Sau khi bay tám giờ đồng hồ, máy bay riêng của Kiều Mộ Trạch hạ cánh xuống sân bay quốc tế, hai chiếc xe chuyên dùng đã chờ sẵn để đón bọn họ, phong cảnh dọc đường đi đẹp vô ngân. Nhiệt độ ở đây dễ chịu, khí hậu cũng rất thoải mái, người ở đây mặc những chiếc váy dài mê người, hóng gió biền, ngồi trên du thuyền, cùng nhau nói cười, không khí tốt vô cùng. Đây là một hòn đảo tư nhân, phong cảnh trên đảo rất hấp dẫn, đầy hoa thơm cỏ lạ. Ngay sau khi hai cô gái lên đảo, liền quyết định ngay sẽ tổ chức đám cưới tại đây vì họ rất thích nơi này. Sau đó, hai người đàn ông cũng đến thảo luận về cách tổ chức đám cưới, vừa hay là công ty tổ chức đám cưới hàng đầu của nước này có quyền sắp xếp đám cưới trên hòn đảo này vậy nên bọn họ liền đến đó. Thời gian tổ chức hôn lễ cũng đã được ấn định, một tháng nữa sẽ tổ chức đám cưới. Sau bữa trưa, bởi vì Lam Sơ Niệm có chút mệt mỏi, Lam Thiên Hạo cùng cô về khách sạn nghỉ ngơi, Trang Noãn Noãn lại rất sung sức, cô muốn đi dạo biển bên bờ biển. Kiều Mộ Trạch lái một chiếc xe chạy trên cát đưa cô đi. Ngồi trên chiếc xe chạy trên cát, bạn có thể tận mắt nhìn thấy khung cảnh hấp dẫn của toàn bộ hòn đảo. Mái tóc dài của Trang Noãn Noãn tung bay trong gió, để lộ khuôn mặt thanh tú và tươi tắn, Kiều Mộ Trạch nhìn nụ cười của cô, khóe miệng không kiềm được mỉm cười. “Em rất thích nơi này à?” “Ừm! Em thích, rất thích.” Trang Noãn Noãn gật đầu. “Vậy thì chúng ta ở đây chơi vài ngày rồi hẳn quay về.” Thời gian lúc này của Kiều Mộ Trạch là giành toàn bộ cho cô. “Được!” Trang Noãn Noãn mỉm cười đáp lại. Bãi cát trắng mịn vô cùng sạch sẽ, hầu như không có chút dấu vét nào, Trang Noãn Noãn cởi giày ra, đôi chân thon dài của cô đạp trên làn cát mềm mại, vui vẻ như một đứa trẻ. Kiều Mộ Trạch cũng đang mang một chiếc dép đi biển, anh cũng cởi dép ra, nắm tay cô cùng đi dạo trên bãi cát mềm, cảm nhận sự mát mẻ của biển, lâu lâu nhặt được một vài chiếc vỏ sò đẹp đẽ. Trang Noãn Noãn nhìn sóng đang rút lui, cô không khỏi đuổi theo sóng nghịch nước, cô vén váy. dài lên, lộ ra gần hết đôi chân thon thả, Kiều Mạt thấy vậy lập tức nhìn xung quanh, sợ có người dòm ngó cảnh đẹp của người phụ nữ của anh. Chỉ nghe thấy bên tai vang lên tiếng cười giòn tan, Trang Noãn Noãn bị sóng dâng đến đuổi theo, lại chạy lên trên, đợi khi sóng rút xuống lần nữa, cô lại không sợ chết đuồi theo.