Bạch Hạ có chút uất ức nói: “Nhìn xem anh có sao đâu, còn mũi tôi bị đâm đỏ lên rồi đây này!” Hình Nhất Phàm mỉm cười: “Đừng đâm thêm lần nữa là được, nếu không sẽ còn khó coi hơn.” Bạch Hạ trừng mắt nhìn nụ cười có chút nham hiểm của anh, cô lùi về sau hai bước bảo vệ an toàn của mình. Hình Nhất Phàm vào trong phòng ngủ thay một bộ quần áo khác rồi đi ra, một chiếc áo t-shirt màu đen và một chiếc quần tây,nhát thời trở về hơi thở của một nam sinh. Khí chất trên người anh phức tạp, vừa có thể trở thành người tài giỏi trên thương trường, lại có thể hóa thân thành nam thần cao lãnh, đồng thời lúc này anh mà bị ném vào trong một trường đại học nào đó, cũng đều có thể thành nam thần. Bạch Hạ ở trong phòng bếp nhặt rau, dù sao cũng là ăn tối cùng nhau, cô cũng không muốn lười biếng, lúc Hình Nhất Phàm đi đến, cô lập tức nhắc anh một câu: “Bạn học nữ đó của anh hôm nay đến tặng hoa quả, cô ấy nói tối nay sẽ quay lại tìm anh.” Hình Nhát Phàm nheo mắt: “Chốc nữa néu như cô ta đến, nhớ đừng có mở cửa.” Bạch Hạ ngắn người: “Tại sao thế!” “Tôi không muốn nhận quà của cô ta!” Hình Nhất Phàm có chút vô tình nói. Bạch Hạ chớp chớp mắt: “Hai người không phải là bạn học cấp ba sao?” “Tôi không có ý gì với cô ta, cho dù có là bạn học cấp ba tôi cũng không cần thiết phải nhận lòng tốt của cô ta.” Hình Nhất Phàm lạnh nhạt cau mày, có một loại thờ ơ từ chối được cả vạn dặm. Bạch Hạ cũng bị dáng vẻ này của anh dọa sợ, điều này khiến cô nhớ đến hôm đầu tiên hai người gặp mặt, biểu cảm của anh cũng như này, trông đông cứng như cương thi vậy. “ÒI Được!” Bạch Hạ chỉ đành gật đầu đồng ý, sau đó nghĩ: “Nhỡ đâu cô ấy ở tầng dưới nhìn thấy trên tầng nhà anh có ánh đèn thì sao? Biết anh ở nhà mà anh không mở cửa, hình như không được lịch sự cho lắm!” Hình Nhất Phàm nhỡ đến điều gì đó, nheo mắt nói: “Nếu như muốn ngăn không cho cô ta sau này lên đây làm phiền, thì cô giúp tôi một việc đi.” Bạch Hạ ngược là một người nhiệt tình, nói đến chuyện giúp đỡ, cô thật sự sẽ giúp, không giống như tâm tư đen tối của Hình Nhất Phàm. *Nói đi! Anh muốn tôi giúp cái gì?” Bạch Hạ trực tiếp hỏi. “Lát nữa cô ta đến, cô đi mở cửa.” Hình Nhất Phàm vừa nói vừa lấy miếng thịt ba chỉ tươi ra rửa sạch rồi bắt đầu thái mỏng. Bạch Hạ đang nhặt nhau đột nhiên hỏi: “Không phải anh không cho tôi mở cửa sao?” Hình Nhất Phàm liếc nhìn cô đầy ẩn ý: “Cô có thể mở của, có điều, sau khi mở cửa cô phải giả làm bạn gái tôi.” Bạch Hạ lập tức hiểu rõ, cô vội vàng đưa tay chỉ vào bản thân mình: “Anh muốn tôi đóng giả làm bạn gái anh, để chọc tức cô ấy? Bảo cô ấy đừng theo đuổi anh nữa sao?” Hình Nhất Phàm thấy cô cũng không ngốc, một chút đã hiểu rồi, anh cong môi cười: “Đúng thé, giúp tôi ngăn vận đào hoa lại.” Bạch Hạ cảm thấy làm như vậy cực kỳ tổn thương người khác. “Làm như vậy cô ấy sẽ tổn thương đó!” Bạch Hạ cảm thấy. thật sự không có đạo đức chút nào! “Sao? Tôi cũng đồng ý làm bạn trai cô rồi, cô còn không đồng ý làm bạn gái tôi hay sao?” Hình Nhất Phàm bỏ dao xuống, ánh mắt tập trung nhìn cô. Bạch Hạ cứng họng, đợi đã, sao câu nói này lại có chút mờ ám thế nhỉ? “Chúng ta không phải chỉ là giả thôi hay sao?” Bạch Hạ sửa lại hỏi. Hình Nhất Phà hừ nhẹ: “Tôi mặc kệ, cô bắt buộc phải thay tôi chặn lại sự dây dưa của bạn học nữ kia, tôi không muốn cô ta ngày nào cũng chạy đến nhà tôi.” Bạch Hạ vẻ mặt đau khổ: “Bắt buộc phải làm vậy sao?” “Đúng vậy.” Hình Nhất Phàm không cho cô từ chối. Bạch Hạ nghĩ đến tình huống của Hình Nhát Phàm, căn bản không muốn phát triển tình cảm gì với cô bạn học này, cho nên sớm để bạn học nữ này chết tim, cũng là một chuyện tốt! Nếu không việc dây dưa không có kết quả cũng là một chuyện lỡ dở người khác. “Được rồi! Tôi giúp anh.” Bạch Hạ gật đầu đồng ý. Hình Nhất Phàm tiếp tục thái thức ăn, đồng thời trên môi hiện lên ý cười.