Nụ cười người đàn ông có chút… rõ ràng chính là cười bình thường, nhưng chính là trong lúc vô tình mang theo vẻ ấm áp cùng cưng chiều. Nụ cười Lam Thiên Thần chính là có ma lực như vậy. Bùi Nguyệt Hoàng thấy hơi ngắn ra, cô nghĩ gen của Lam gia thật đúng là tốt, sinh ra một tiểu thiếu gia đẹp trai như: vậy. *Có thể phải hi sinh thanh danh của cậu một chút, có điều cậu yên tâm, chỉ là mượn dùng một chút, đương nhiên, nếu như cậu không muốn, tôi sẽ không ép buộc.” Bùi Nguyệt Hoàng cảm thấy, sau khi chuyện truyền ra ngoài anh tìm bạn gái sẽ đụng tới một ít hiểu lầm, cô phải được sự đồng ý của anh mới nói. “ÀI Nói nghe một chút.” Lam Thiên Thần vô cùng cảm giác hứng thú hỏi. “Đi ra ban công bên cạnh rồi nói.” Bùi Nguyệt Hoàng đi về phía ban công rộng lớn bên cạnh. Trên ban công rất an tĩnh, dáng người Bùi Nguyệt Hoàng lười biếng dựa ở trên lan can, mái tóc dài dày ôm lấy khuôn mặt rất phong tình của cô, cô sở hữu khí chất hoang dã khiến đàn ông muốn chinh phục. “Bây giò tôi đang kén rẻ, ông nội tôi cùng với ba tôi cũng ở đây, còn có gia đình đối phương, tôi không quá thích người đàn ông này, cũng không muốn lãng phí thời gian với nhau, cho nên, tôi cần có một người giúp tôi đối phó một chút.” Bùi Nguyệt Hoàng vừa nói, vừa quan sát biểu cảm của Lam Thiên Thân. Lam Thiên Thần thông minh như vậy, như thế nào lại nghe không ra ý tứ trong lời nói của cô? Bảo anh đứng ra thay cô đỡ cửa hôn sự này. “Bảo tôi làm bạn trai của cô?” Lam Thiên Thần híp mắt hỏi. “Đúng, chỉ cần cậu xuất hiện một chút, ở trước mặt ông nội cùng ba tôi chứng minh chúng ta qua lại là được, tôi hiểu rõ có chút khó xử, nếu như cậu không muốn, tôi cũng sẽ không cưỡng ép.” Bùi Nguyệt Hoàng nhìn anh cười. Lam Thiên Thần nhìn người phụ nữ dưới ánh đèn, mặc dù chưa gặp qua người phụ nữ bị chính mình thu hút, nhưng không ngờ anh phát hiện, thì ra tuổi tác trong lòng anh, căn bản không phải vấn đề, giống như người phụ nữ trước mắt này, lớn lơn anh ba tuổi thì như thế nào? Anh vẫn có một cảm giác động tâm với cô như cũ, chỉ là, anh ngược lại có chút không tự tin, cô thích tình chị em sao? “Đương nhiên có thể! Tin tưởng tôi sẽ là ứng cử viên bạn trai hoàn hảo của cô.” Lam Thiên Thần cười, nhướng mày, vô cùng có tự tin. Bùi Nguyệt Hoàng kinh ngạc, anh vậy mà đồng ý? “Cậu thật sự đồng ý sao? Tôi cũng nhắc nhở cậu một câu, lỡ như chuyện của chúng ta truyền ra ngoài, về sau sẽ ảnh hưởng đến bạn gái bình thường của cậu.” Bùi Nguyệt Hoàng hy vọng anh suy nghĩ kỹ càng một chút. Lam Thiên Thần xem thường nói: “Sợ cái gì, dù sao trong vòng 5 năm tôi không phải suy nghĩ chuyện của bạn gái, lại nói, cùng cô truyền đi scandal, tôi cũng không có tổn thất gì, chứng minh tôi thật sự lợi hại không phải sao?” Bùi Nguyệt Hoàng có chút dở khóc dở cười: “Cùng tôi truyền đi scandal, có lợi hại gì?” “Bởi vì cô là một nữ cường nhân, một người phụ nữ thành đạt, theo đuổi cô nhát định có can đảm mới được.” Lam Thiên Thần nghiêm túc trả lời. Bùi Nguyệt Hoàng nghe xong, vẫn là muốn cười, nhưng ánh mắt có chút phức tạp, cô nói: “Được rồi! Qua một khoảng thời gian, bên nhà tôi yên tĩnh, cậu có thể quang minh chính đại bỏ mặc tôi, đến lúc đó, cậu sẽ càng có mặt mũi.” Lam Thiên Thần lập tức nhíu mày kiếm: “Không muốn, vừa lúc tôi cũng có áp lực, chúng ta hỗ trợ lẫn nhau! Tôi cũng giảm bớt ba mẹ tôi thúc giục!” “Nhưng nếu như mang theo một người phụ nữ lớn hơn cậu ba tuổi về nhà, ba mẹ cậu sẽ có ý kiến hay không?” Ánh mắt Bùi Nguyệt Hoàng mang theo ý đùa giỡn. Lam Thiên Thần nghĩ đến ba mẹ thoáng, ngay cả anh cả cưới Sơ Niệm cũng không có ý kiến, anh có bạn gái hơn ba tuổi, chắc cũng là có thể cháp nhận. *Yên tâm đi! Ba mẹ tôi đều là người nghĩ rất thoáng, bọn họ đương nhiên sẽ không để ý.” Lam Thiên Thần đáp. Cái này khiến sắc mặt Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi giật mình, sao giọng điệu này nói xong, giống như bọn họ là một cặp rồi? Đương nhiên, nhà cô còn có một điều kiện, đó chính là ý của ông nội và ba, chồng tương lai của cô có thể là ở rẻ, thay cô cùng nhau tiếp quản công ty. Giống như gia thế nhà Lam Thiên Thần vậy, anh Lam nhị thiếu gia tuyệt đối sẽ không chịu ủy khuất như vậy! Đột nhiên Bùi Nguyệt Hoàng cười khổ, cô lại nghĩ đi đâu rồi? Không nên suy nghĩ trong đầu nhiều như vậy? Còn nghĩ xa như thế. “Đi thôi! Có lẽ lâu lắm tôi không quay về, ông nội tôi sẽ ra ngoài tìm người mắt.” Bùi Nguyệt Hoàng nói với anh.