Lam Sơ Niệm cười nói: “Em chơi đủ rồi, gần đây ở trong nhà nghỉ ngơi đi!” “Được! Ngày mai hẹn Mộ Trạch với Noãn Noãn đi ra ngoài gặp mặt, cũng lâu rồi chưa gặp hai người đó rồi.” “Ừm! Em nghe nói Noãn Noãn cũng sắp 6 tháng rồi, em muốn làm mẹ nuôi.” “Vậy anh sẽ là ba nuôi.” Lam Thiên Hạo cũng rất chờ mong, đồng thời, ghé vào bên tai của cô nói: “Chúng ta cũng phải cố gắng lên.” Lam Sơ Niệm lập tức xấu hổ đấm nhẹ hắn: “Nhỏ giọng một chút.” Ngồi trên xe, Lam Thiên Thần nghe ba mẹ thảo luận những điều thú vị trong chuyến đi này, anh cũng vô cùng vui vẻ, chỉ cần người mà anh yêu thương nhất sống vui vẻ là được rồi. “Thiên Thần, trong khoảng thời gian này, con có gặp được cô gái con thích hay không hả?” Mẹ Lam không nhịn được muốn nhanh chóng thúc giục chuyện hôn nhân của con trai thứ hai. Trong lòng Lam Thiên Thần có chút căng thẳng, trong đầu thoáng hiện lên một bóng hình thân quen: “Mẹ, con vẫn chưa vội.” “Không vội? Cũng sắp là người 27 tuổi rồi, còn không vội à?” Mẹ Lam cảm thấy là lúc nên thành gia lập nghiệp rồi. Trên đường đi người nhà họ Lam cười cười nói nói về đến Lam gia, Lam Sơ Niệm với Lam Thiên Hạo thì về biệt thự của hai người, trải qua thế giới hai người! Trong biệt thự của Hình Nhất Phàm, Bạch Hạ vì hôm nay theo dõi Diệp Giai Mị, dẫn đến công việc hôm nay của cô vẫn chưa xong, vừa về đến nhà, cô liền chui vào phòng sách làm việc. Hình Nhất Phàm tắm xong liền đi đến, bây giờ anh cũng không muốn ở 1 mình, chỉ cần có thể tìm được cơ hội lại gần Bạch Hạ anh sẽ không bỏ qua. Mà, cũng không biết có phải do trong nhà Bạch Hạ có một mùi thơm nhàn nhạt, làm anh cảm tháy rất thoải mái. Hình Nhất Phàm mua một cái sim mới, anh đã bàn bạc với Bạch Hạ rồi, trưa mai sẽ gửi cho Bạch Thế Trạch, sẽ không mang tính mục đích. Dạo gần đây phong cách vẽ của Bạch Hạ cũng vô cùng ngọt ngào, không ngừng rắc đường ở trong truyện, khiến cho độc giả cực kỳ thích, cảm giác như đọc truyện tranh của cô cũng có xúc động muốn yêu đương. Khoảng mười một giờ, Bạch Hạ duỗi cái lưng mệt mỏi, cuối cùng cũng xong rồi, cô đứng dậy đầy cửa ra. Chỉ thấy anh đang ngồi trên sofa xem bóng đá, Bạch Hạ từ phía sau ôm lấy cổ anh, Hình Nhất Phàm lập tức ngắng đầu lên, trầm giọng mệnh lệnh: “Hôn anh một cái.” “Vì sao?” “Em không quan tâm đến anh.” Hình Nhất Phàm tùy ý tìm lý do. Bạch Hạ biết anh mà đã bắt đầu chơi xấu thì không thể nào cãi lại được anh, nên cô chỉ đành bồi thường hôn lên má anh 1 cái. Hình Nhất Phàm thỏa mãn cười, đưa tay về phía cô: “Đến! Để anh ôm.” Bạch Hạ ngồi đến bên cạnh anh, cầm lấy cốc nước mà anh vừa uống xong lên uống mấy ngụm, ngồi dựa vào trong lòng anh xem bóng đá với anh. Trận bóng kịch liệt trên TV kia, ở sau khi Bạch Hạ ngồi vào trong lòng, Hình Nhất Phàm liền không có bất kỳ hứng thú nào với TV, lúc này, khiến anh hứng thú là người con gái đang ngồi trong lòng mình. Ánh mắt sâu kín của Hình Nhất Phàm rơi vào trên khuôn mắt nhỏ nhắn của cô, gương mặt nhỏ nhắn này giống như một quả anh đào hấp dẫn, khiến anh muốn cắn một miếng, ăn hết sạch sành sanh mới chịu. Bạch Hạ cũng đang nghiêm túc xem trận đấu, tự nhiên cảm nhận được người đàn ông ở bên cạnh đang nhìn cô, liền có vẻ không hiểu quay đầu lại hỏi: “Anh nhìn chằm chằm em làm gì? Trên mặt em có thứ gì bẩn sao?” “Có, đừng động.” Hình Nhất Phàm lập tức nghiêm túc nói Bạch Hạ ngay lập tức giật mình, có đồ gì bẩn, trời ơi! Là thứ gì chứ? Thật là mất mặt, cô nhanh chóng muốn đứng dậy đi vào trong phòng tắm soi gương. Thế nhưng Hình Nhất Phàm lại nhấn cô ngồi xuống: “Đừng động, anh giúp em.” Bạch Hạ ngay lập tức giống như bị điểm huyệt vậy, không dám động đậy, tay của Hình Nhất Phàm sờ đến trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, ngón tay ấm áp sờ trên khuôn mặt mềm mịn của cô. Bạch Hạ trừng mắt nhìn, còn đang suy nghĩ xem thứ bẩn là gì, lẽ nào là lông mỉ? Hay là lúc nãy vầy bút mực bắn lên mặt? Bạch Hạ đang chờ, chợt, cô cảm giác được một khuôn mặt đẹp trai phóng to ra ở trước mắt mình, một giây sau, cô ngồi im bị anh hôn lên mặt.