“Daddy, daddy bận việc à?” Cậu nhóc ôm bát mì gói đi tới. Hình Liệt Hàn nhìn con trai đi tới, lại thấy gói mì ăn liền trong tay con, khóe miệng cũng tràn ra một nụ cười dịu dàng: “Ừ!” “Mami bảo con đưa nó cho daddy. Mami nói tối nay daddy muốn ăn mì gói.” “Ừ, con đặt ở đây!” “Daddy, đừng để mệt quá!” Cậu nhóc quan tâm, ngồi bên anh, trầm ngâm nhìn hàng tiếng Anh bên trong máy laptop. Cậu đọc ngay một số từ mà mình biết đầy dễ thương, giọng nói non nớt phát âm khá chuẩn. Hình Liệt Hàn mỉm cười xoa đầu con, hôn lên giữa mái tóc mềm mượt của cậu. Tình yêu thương của người cha không che giấu được, âm thầm biểu hiện ra, sự yêu thương cho con cái không giấu lại chút nào. Đó chắc là biểu hiện tự nhiên của mỗi bậc cha mẹ. Đường Tư Vũ nghĩ đến Khưu Lâm muốn đến nhà, liền không muốn nấu ăn. Tuy nhiên nể mặt cha, dù ghét hai mẹ con kia hơn nữa, thì trước mặt cha, cô cũng không làm trái ý ông. Trên chiếc ô tô lái từ nhà họ Đường đến khu dân cư của Đường Tư Vũ, tối nay Đường Y Y trang điểm, ăn mặc đặc biệt. Cô rất mong được gặp Hình Liệt Hàn ở cửa nhà Đường Tư VũI Mặc dù cơ hội này rất mỏng manh và gần như là không thể, nhưng Đường Y Y cũng không muốn để tuột mát. Mà Khưu Lâm biết Hình Liệt Hàn sống ở đối diện nhà Đường Tư Vũ, cũng rất sốc, tự hỏi liệu đó có phải là nhà mà Hình Liệt Hàn bao dưỡng người tình không, nhưng lần này đến đây ăn cơm, Khưu Lâm cũng muốn xem cuộc sống của Đường Tư Vũ, cũng là để thỏa mãn ý tưởng gặp Hình Liệt Hàn của con gái. Thế là bà ồn ào, lôi chồng đến. Kể từ hôm Đường Tư Vũ nói ra vụ tranh chấp tài sản, Khưu Lâm liền cảm thấy khủng hoảng, lo sợ. Bà phải theo dõi, xem tham vọng của Đường Tư Vũ, để tránh cho lúc nào đó Tư Vũ nhảy ra, đòi chồng bà đưa lại số cổ phần của mẹ cô. Khi đó chồng bà cũng khó tránh khỏi có chút bị làm khó. Sau khi cậu nhóc trở lại, Đường Tư Vũ mới xác định cánh cửa kia đã đóng chặt. Cô thực sự không muốn Hình Liệt Hàn cũng đến tham gia. Anh có quyền có thế. Đó là mối quan hệ giữa con trai cô và anh. Còn cô và anh vẫn chỉ là quan hệ hợp tác, cùng qua ngày. 6 giờ 30 phút, Đường Hùng đậu xe, Khưu Lâm đánh giá cơ ngơi được thiên nhiên ưu đãi này, trong lòng rất buồn bực, chồng bà đối với Đường Tư Vũ thật sự quá tốt. Để con trai Đường Tư Vũ đến nhà trẻ, ông mua cho cô một bất động sản ở vị trí tốt như vậy. Việc này cũng cho thấy địa vị của Đường Tư Vũ trong lòng chồng bà. Đường Y Y tự ngắm chân dung trong gương, cảm thấy gương xe không thể phản chiếu hết vẻ đẹp của cô, nên lây chiếc gương nhỏ trong túi ra, cẩn thận kiểm tra lại lớp trang điểm của mình, sau khi xác nhận đã hoàn mỹ, ánh mắt cô mới lóe lên vẻ tự tin và quyến rũ, cô rất mong được gặp Hình Liệt Hàn. Đường Hùng lấy đồ chơi và hoa quả mới mua ở phía sau xe xuống, Khưu Lâm bước lên, giúp ông cầm đồ chơi. Bà còn nghĩ, lát nữa sẽ lấy lòng mẹ con Đường Tư Vũ trước, để cô không còn cảnh giác, đề phòng. Bà nhỏ hơn Đường Hùng cả một giáp, nên néu chồng chết trước, bà ta có thể nắm lấy tập đoàn của nhà họ Đường trong tay và giao lại cho con gái. Nhưng trước đó, Đường Tư Vũ tốt hơn hết là không nên nảy lên suy nghĩ lấy số cổ phần của mẹ đẻ. Bà cũng đã dạy bảo Đường Y Y, dặn dò cô trước tiên phải chịu đựng, đừng làm quá với Đường Tư Vũ. Mộ Phi đã như diều đứt dây, không thể nắm giữ được nữa, vậy không bằng để con gái lại chọn người đàn ông ưu tú hơn. Khi vừa bước vào thang máy, Khưu Lâm đã hỏi thầm con gái với giọng hơi ngạc nhiên: “Con có chắc là Hình Liệt Hàn sống ở đây không?” “Con chắc chắn, lần trước con làm ồn tới anh ấy, anh ấy đã mở cửa nói chuyện với con.” Đường Y Y rất chắc chắn. Khưu Lâm cũng là một người lăn lộn trong giới kinh doanh, Hình Liệt Hàn danh môn cao quý như vậy, bà vẫn chưa có cơ hội tiếp xúc, cũng không rõ anh là người như thế nào. Tuy nhiên, cách làm việc của những người đàn ông trẻ, bà cũng khó nói. “Mẹ, con rất muốn gặp anh ấy! Mẹ nghĩ anh ấy có ở nhà không?” “Dù tối nay có gặp hay không thì tối mai con nhất định sẽ gặp anh ta.” Đường Y Y không ngờ yến tiệc tối mai sắp đến rồi, cô hưng phần gật đầu: “Vâng! Tối mai con nhất định phải thật xinh đẹp mới có thể thành công thu hút anh.” “Con gái mẹ xinh đẹp thế này, người đàn ông nào mà không động lòng chứ?” Khưu Lâm nói với vẻ tự hào. Đường Hùng thấy hai mẹ con nói chuyện suốt, nhưng ông không nghe rõ, liền nói với Khưu Lâm ở phía sau: “Sắp tới rồi. Lát nữa hai người nhã nhặn, hòa thuận làm khách nhé. Đùng lại gây ra chuyện gì na. “Chồng, ông yên tâm, tôi đã dạy bảo Y Y rồi, sau này nó sẽ không tranh cãi với Tư Vũ nữa.” Khưu Lâm nói với vẻ mặt dịu dàng. Chuông cửa vang lên, Đường Tư Vũ đang ở trong phòng bếp bước ra mở cửa, nhìn thấy cha đang đứng ở ngoài cửa. Khưu Lâm lập tức nhiệt tình gọi cô: “Tư Vũ, thời gian này bận việc quá, mãi không đến gặp con được! Hôm nay có thể đến rồi.”