Tối nay anh có một bữa tiệc khá quan trọng, em cùng anh đi tham dự.” “Em chưa từng tham gia bữa tiệc nào cả.” Bạch Hạ có chút lo lắng, cô nhiều nhất cũng chỉ đã tham gia bữa tiệc giao lưu của trường học thôi. “Đừng lo, có anh đây!” Hình Nhất Phàm cũng muốn đưa cô đi xem cho biết. Người được mời đến bữa tiệc tối nay toàn là những người thuộc tầng lớp thượng lưu, là những người tài giỏi trong nhiều ngành nghề, bữa tiệc này vô cùng long trọng. Dương tổng là chủ tịch hiệp hội đại diện doanh nghiệp, với danh nghĩa của ông có thể mời rất nhiều người giàu có đến tham dự. Hình Nhất Phàm thực ra cũng không thích những bữa tiệc kiểu này, nhưng anh không thể từ chối sự nhờ cậy của của anh hai được. “Vậy chúng ta sau khi ăn sáng xong sẽ làm gì?” Hình Nhất Phàm nghĩ, lần này anh có thể đưa cô đến một nơi rồi, đó chính là cửa hàng lễ phục của dì anh, để cho cô ăn mặc thật lộng lẫy. “Ăn xong anh sẽ nói với em.” Hình Nhất Phàm ôm lấy vai cô, tâm trạng vô cùng vui vẻ. Nhà họ Lam. Lam Sơ Niệm khoảng thời gian này đang chuẩn bị cho việc mang thai, nhưng đôi khi, càng mong đợi thì lại càng thất vọng, cô đã chuẩn bị mang thai gần 4 tháng rồi vậy mà vẫn chưa có tin vui. Trước đó, cô còn cứ cách vài ngày lại kiểm tra thử một lần để xem mình có thai hay không, nhưng sau 4 tháng thất vọng, cô đã dừng việc kiểm tra lại. Sáng sớm hôm nay, cô vô tình nhìn thấy que thử thai trong tủ, tùy tiện cầm một cái rồi bước vào phòng tắm. Cô đang kiểm tra thử, nhìn thấy vạch đỏ trên que thử dần dần hiện ra, vạch đầu tiên hiện ra rất rõ, sau đó, cô nhìn thấy bên dưới còn có một vạch màu sắc khá nhạt, ánh mắt cô lập tức rạng rỡ. Mà vạch màu đỏ nhạt cũng dần dần chuyển từ đỏ nhạt sang đỏ đậm. Lập tức Lam Sơ Niệm bất ngờ che miệng đầy kích động, nhìn kết quả xét nghiệm bên trên mà cô không thể tin nồi, cô có thai rồi sao? Cuối cùng cô mang thai rồi sao? Lam Sơ Niệm cẩn thận xác nhận lại lần nữa, đáy lòng cô rốt cuộc cũng nhẹ nhõm, cuôi cùng cô cũng sắp được làm mẹ rôi. Lam Sơ Niệm đẩy cửa đi ra thì thấy dáng người cao gầy trong bộ âu phục màu xanh đậm của Lam Thiên Hạo từ trong phòng thay đồ bước, anh đang chuẩn bị đi đến công ty. Lam Sơ Niệm lập tức cười ôm chằm lấy eo anh từ phía sau: “Chông, em có một tin vui muôn nói cho anh, anh đoán xem là tin vui gì nào?” Lam Thiên Hạo quay người lại, nhìn thấy đôi mắt tươi cười của cô, anh cũng cười lây: “Có tin vui gì mau nói anh biết đi.” “Anh đoán trước đi đã!” Lam Sơ Niệm cố ý tỏ vẻ thần bí nói. Lam Thiên Hạo nhớ đến, ban nãy cô vừa đi từ phòng tắm ra, nếu là vậy thì chỉ có một chuyện vui duy nhất, ánh mắt anh lập tức trở nên kích động: “Chẳng lẽ bé cưng của chúng ta đến rồi sao?” Lam Sơ Niệm còn tưởng là anh sẽ đoán sai, sau đó cô sẽ công bố đáp án, nào ngờ anh đoán một lần đã trúng phốc, cô cười gật gật đầu: “Chúc mừng, anh trả lời đúng rồi.” “Thật sao? Anh sắp được làm bố rồi.” Nói xong, Lam Thiên Hạo kích động ôm lấy cô xoay vòng vòng. “Đừng, đừng… em đang có thai đấy, anh cẩn thận một chút.” Lam Sơ Niệm cũng rất cần thận. Lam Thiên Hạo lập tức ghì cô vào lòng, ôm chặt lấy cô, tự trách sự bốc đồng của bản thân, anh cúi đầu hôn lên trán cô nói: “Là lỗi của anh, về sau anh không dám làm vậy nữa, về sau, anh sẽ hết sức cẩn thận.” Lam Sơ Niệm mỉm cười và gật đầu: “Vậy thì em cũng sẽ rất cẩn thận. Đây là đứa con đầu lòng của chúng ta, không được để xảy ra chuyện.” Lam Thiên Hạo lập tức nghĩ đến một việc, tối nay anh còn định đưa cô đi tham dự một bữa tiệc, xem ra chỉ có thể huỷ thôi. “Tối nay anh vốn muốn đưa em đi tham dự tiệc tối để thả lỏng một chút, xem ra anh phải hủy thôi!” “Có quan trọng lắm không anh?” Lam Sơ Niệm hỏi. “Rất quan trọng, theo lý mà nói, thì anh không nên huỷ đi, nhưng vì em nên anh vẫn sẽ không đi.” “Chúng ta không đi, vậy bảo Thiên Thần đi đi! Mẹ còn nói với em anh ấy không chịu ra ngoài giao lưu, gặp gỡ bạn bè gì cả! Đúng lúc, để anh ấy ra ngoài, nói không chừng còn sẽ dắt về cho chúng ta một cô em dâu đấy!” Lam Sơ Niệm cười. Đã là vợ của người ta, suy nghĩ của cô cũng trở nên trưởng thành tinh tế hơn rất nhiều.