“Đợi cái gì?’ Lam Thiên Thần cười hỏi. “Đợi em hồi phục, trạng thái gần đây của em không được. tốt lắm!” Bùi Nguyệt Hoàng cảm thấy gần đây thường ngủ không ngon, trạng thái nhất định rất tệ, cô muốn trở lại. trạng thái tốt nhất, mới có thể đi gặp ba mẹ anh. Ị Lam Thiên Thần cười đáp lại một câu: “Được! Vậy đợi thêm hai tháng nữa! Dù sao cũng không vội.” Buổi trưa tại Hình gia, cuối cùng Hình Liệt Hàn cũng trở về, còn Hình Vũ Điềm vẫn luôn đợi daddy vừa nhìn thấy lập túc xông đến, không lâu sau liền được Hình Nhất Phàm bề lên. Mặc dù ngũ quan tinh xảo của Hình Vũ Điềm nhìn giống Đường Tư Vũ, nhưng ngũ quan cả khuôn nhỏ mặt lại giống Hình Liệt Hàn, đều nói con gái giống ba nhiều hơn! Tưởng Lam làm một bàn đồ ăn phong phú, cả nhà ngồi trên bàn ăn, vừa ăn vừa trò chuyện, có hai đứa trẻ ở đây bầu không khí cũng không hè tẻ nhạt, sự căng thẳng của Bạch Hạ ở trong tiếng cười của mọi người cũng dần dần biến mắt, cô thỉnh thoảng lại nhận được ánh mắt yêu thương của Tưởng Lam, điều này khiến trong lòng Bạch Hạ càng yên tâm hơn. “Mẹ, lát nữa đưa số hộ khẩu trong nhà cho con dùng một chút!” Hình Nhát Phàm ở trên bàn ăn nói với mẹ. Câu nói này tiết lộ rất nhiều tin tức, Hình Nhất Nặc và Đường Tư Vũ đều nhìn bọn họ, ánh mắt tỏ vẻ chúc mừng. “Xem ra nhà chúng ta sắp có chuyện vui rồi.” Hình Liệt Hàn cũng lên tiếng góp vui. Hình Nhất Phàm nói với anh cả: “Anh, chuẩn bị trước phong bao lì xì lớn đi!” Hình Liệt Hàn hừ nhẹ nói: “Cái gì mà phong bao lì xì lớn, . anh giao lại quyền quản lý 30% phần trăm cổ phần công ty . cho em! Em tự xử lí đi.” Hình Nhất Phàm trực tiếp từ chối: “Không cần, em chỉ nhận lì xì thôi.” Bạch Hạ che miệng lại cười, Hình Nhất Nặc cũng lên tiếng: “Anh ba, anh như vậy anh hai sẽ không đưa lì xì đâu.” “Vậy thì không nhận nữa, anh mượn con gái anh chút, để con bé làm phủ dâu nhí cho em.” Hình Vũ Điềm tháy thé, lập tức gật đầu mạnh: “Cháu muốn làm phù dâu nhí.” Nói xong, quay sang hỏi Đường Tư Vũ: “Mami, con cũng có thể mặc váy cưới nhỏ sao?” Đường Tư Vũ biết con gái cực kỳ yêu thích váy cưới, cô gật đầu: “Được! Mẹ sẽ chuẩn bị cho con một chiếc váy. cưới nhỏ xinh đẹp.” “AI Cuối cùng con cũng có thể mặc váy cưới rồi!” Cô bé lập tức vui vẻ vỗ tay. Hình Liệt Hàn đối diện nhìn nụ cười của con gái, không nhịn được thằm nghĩ, con gái bảo bối của anh cũng không biết sau này tên tiểu tử nào sẽ chiếm được tiện nghi của nó, hừ! Ai dám để con gái anh chịu ấm ức, vậy thì phải chuẩn bị tốt tâm lý đi. Tưởng Lam cười nói: “Được, lát nữa mẹ đưa con! Ngày kết hôn đã định chưa?” “Bọn cháu vẫn chưa chọn được ngày cụ thể.” Bạch Hạ cười trả lời. Tưởng Lam lập tức nói: “Bây giờ là lễ hội mùa xuân, tầm tháng năm không tồi, vẫn còn hai tháng để chuẩn bị, thời gian có lẽ đủ.” Ngữ khí của Tưởng Lam đương nhiên là muốn nhanh chóng cưới Bạch Hạ về nhà. Hình Chính Đình gật đầu: “Không tồi, tháng năm thích hợp tổ chức lễ cưới.” “Chị dâu, hai người tháng năm kết hôn đi! Nhà chúng ta rất lâu chưa có náo nhiệt rồi.” Hình Nhát Nặc nói với Bạch Hạ. Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm nhìn nhau, gật đầu đồng ý, Hình Nhất Phàm nói: “Vâng ạ! Vậy bọn cháu sẽ chọn một ngày trong tháng năm!” Ăn cơm xong, Tưởng Lam nóng lòng đưa sổ hộ khẩu vào trong tay Hình Nhất Phàm, vừa đưa cho anh vừa nhỏ giọng dặn dò: “Nhất Phàm, đối với người ta tốt một chút.” Hình Nhất Phàm nghe xong, nghiêm túc đáp lại: “Con nhất định sẽ làm như vậy.” *Đi đi! Nếu như tối nay muốn về nhà ăn cơm, gọi điện báo một tiếng là được.” “Tối nay con muốn đưa Bạch Hạ ra ngoài ăn cơm! Chúc mừng một chút.” Hình Nhất Phàm trả lời.