“Chú ý một chút, bạn gái của tên luật sư kia ra ngoài, chuẩn bị đi một lát nữa hành động.” Những người đó lập tức thanh tỉnh, rình rập vài ngày bọn họ đã sắp mắt kiên nhẫn. Hiện tại vất vả lắm Bạch Hạ mới ra ngoài một mình, bọn họ sao có thể không kích động chứ? Bất được Bạch Hạ có thể dụ được Hình Nhất Phàm ra khỏi thành phó, đến lúc đó bọn họ sẽ chuẩn bị sẵn bảy, chờ Hình Nhất Phàm nhảy vào. Uông Tuyền máy ngày trước có vào tù thăm Ngưu Đức. Ngưu Đức ở bên trong vô cùng tức giận, muốn Uông Tuyền thay ông ta báo thù. Uông Tuyền cũng xem trọng tiền, mới dám làm như vậy. Hơn nữa gã cũng chỉ cho rằng thân phận của Hình Nhất Phàm chỉ là một tên luật sư bình thường, bọn họ động liền động. Bạch Hạ vẫn như cũ đi theo hướng ngã tư đến cửa hàng trái cây quen thuộc, nơi đó trái cây vô cùng tươi mới, cô cũng là khách quen chỗ này. Bạch Hạ cũng không phát hiện ở sau lưng cô có một nhóm người vẫn luôn theo dõi mình. Uông Tuyền chạy một chiếc xe đạp theo phía sau, bên cạnh có một chiếc xe thương vụ màu đen chạy song song, giống như đang đợi ai đó, hoặc đang tìm người nào đó, sẽ không khiến người khác phải nghi ngờ. Mà máy tên trong xe đều đang nhìn chằm chằm Bạch Hạ, ý đồ tìm cơ hội liền lập tức đem cô tống vào xe. Bạch Hạ cũng không thực sự đi quá nhanh, cô đảo mắt đi vào cửa hàng trái cây. Uông Tuyền để thủ hạ kiên nhẫn chờ, gã đoán Bạch Hạ mua trái cây xong trong chốc lát khẳng định sẽ đi ra, mà gã liền cho hai tên thủ hạ xuống xe, đứng ở ven đường chờ đợi. Lúc Bạch Hạ mua trái cây tình cờ gặp được Đỗ An Kỳ. Đỗ An Kỳ đối với cô vô cùng nhiệt tình, dù sao cũng là bạn gái của nam thần mà! Đỗ An Kỳ mua xong lại ở bên cạnh chờ: Bạch Hạ, Bạch Hạ cũng chọn mấy thứ rồi nhanh chóng tính tiền, cô cũng không muốn để Đỗ An Kỳ chờ lâu. *Xong rồi! Chúng ta cùng về thôi!” Bạch Hạ dẫn theo Đỗ An Kỳ bên cạnh. Đỗ An Kỳ đánh giá cô, phát hiện cô so với trước đây hồng hào hơn một tí, xem ra Hình Nhất Phàm thật sự rất chăm sóc bạn gái! Đỗ An Kỳ nhìn Bạch Hạ xách trái cây đi ra, cô vẫn nhiệt tình đánh giá: “Bạch Hạ, cô và Hình Nhất Phàm đã có ý định kết hôn chưa?” “Chắc là tháng 5!” Bạch Hạ cười đáp. “Oa! Chúc mừng hai người nhé! Sắp kết hôn đến nơi rồi.” Đỗ An Kỳ cũng cảm thấy vui mừng thay cho họ, dù sao Hình Nhất Phàm cũng là nam thần có đã theo dõi từ khi còn học cấp ba. Có điều, cô bây giờ không còn ghen tị với Bạch Hạ nữa, cô chỉ hiểu một chút về tình trạng hôn nhân của hai người, biết động tĩnh của họ là được. Giống như theo đuổi thần tượng vậy, không nhất định là phải có được, nhưng nếu như thần tượng có cuộc sống hạnh phúc, là một người hâm mộ, cô cũng sẽ cảm thấy vui sướng. Khi Đỗ An Kỳ đang cười đùa cũng Bạch Hạ, trong một chiếc xe thương vụ màu đen, mấy người đàn ông lập tức chú ý tới. Ánh mắt Uông Tuyền nhanh chóng thoáng qua một tia chủ ý, nhìn bên Bạch Hạ có người, nếu như bây giờ bắt Bạch Hạ, đứa con gái bên cạnh sẽ báo cảnh sát, vậy chẳng cần đợi họ ra khỏi thành phó, sợ là cũng bị cảnh sát bắt đi rồi. Nhưng nếu bây giờ không bắt Bạch Hạ, đợi thêm Ngưu Đức đang bị nhốt chắc chắn sẽ tức giận, hơn nữa, tiền của Ngưu Đức còn chưa lấy được một nửa, anh ta phải tự bỏ tiền để mời thêm trợ thủ đến kia. Trong khi tư tưởng đang giãy giụa Uông Tuyền đã tới ghé sau xe, nói với người bên trong: “Một lúc nữa trói cả hai đứa con gái lại, mục tiêu của chúng là Hình Nhất Phàm, chỉ cần cậu ta xuất hiện là được!” “Đại ca, hai đứa là phải thêm tiền đầy!” “Tiền không phải vấn đề, cứ giải quyết Hình Nhất Phàm rồi nói sau.” Uông Tuyền âm trầm ra lajanh. Bạch Hạ nhìn Đỗ An Kỳ xách hai trái sầu riêng, nhìn thật nặng, lại còn thêm một qua dưa hấu lớn, Bạch Hạ chỉ mua một hộp anh đào, một quả xoài, vô cùng nhẹ nhàng, cô cười nói: “Để tôi giúp cô cầm.” Vừa hay tay Đỗ An Kỳ cũng bị đau, cô đưa quả sầu riêng cho Bạch Hạ: “Cảm ơn cô nhé! Cẩn thận một chút, nhân viên phục vụ cho tôi sợi giấy, nói là không tìm được giấy bọc, cô cầm cẩn thận không đau tay.” “Được rồi, không sao! Cũng không nặng.” Bạch Hạ cười. “Mẹ tôi thích ăn lắm, tôi cũng thích, cô có thích ăn sầu riêng không?” Đỗ An Kỳ tò mò hỏi. Bạch Hạ đã từng thử, chỉ là không thành công lắm, cho nên cô cũng không muốn ăn lắm, chỉ nghe nói giá trị dinh dưỡng rất cao.