“Em dậy rồi đấy à?” Hình Nhất Phàm quay đầu lại, mỉm cười nhìn về phía sau. Bạch Hạ “ừm” một tiếng, ló đầu qua một bên, thấy anh đang cắt bông cải xanh, chuẩn bị làm bữa tối. Hình Nhất Phàm cúi người xuống một chút, nói với cô: “Vợ, hôn một cái.” Nhìn khuôn mặt của anh, Bạch Hạ không nhịn được nhắc ngón chân lên, hôn anh một cái, Hình Nhất Phàm mãn nguyện cười, nói với cô: “Em qua sofa ngồi đi, sắp xong rồi đây.” “Dạ! Vậy em đi quét nhà.” Bạch Hạ không muốn quá lười biếng, cô cũng muốn làm một người siêng năng. Hình Nhất Phàm nghe thấy vậy, lập tức quay sang khuyên cô: “Không được quét nhà, em cứ ngồi trên sofa đi, đừng chạy lung tung.” Bạch Hạ không khỏi chớp mắt: “Nhưng mà, em muốn quét nhà mà! Em phải vận động một chút chứ!” Hình Nhất Phàm tắt nhiên là lo cho cơ thể cho cô, cô vừa trải qua lần đầu tiên vào đêm qua, anh sợ cô mệt. Nghe thấy Bạch Hạ phản ứng lại như vậy, Hình Nhất Phàm cong môi nở một nụ cười xấu xa: “ÒI! Em chê hôm qua vận động còn ít quá à?” Bạch Hạ gật đầu: “Đúng mà! Hôm qua em có cử động gì đâu!” “Vậy tối nay chúng ta cùng nhau vận động, anh sẽ để em động nhiều một chút.” Hình Nhất Phàm cười nham hiểm nói. Bạch Hạ lập tức ném cho anh một cái nhìn thẹn quá hoá giận: “Không cần.” Hình Nhất Phàm nhìn bộ dạng ngại ngùng của cô, thầm nghĩ hiện tại tinh thần cô tốt như vậy thì tối nay dễ ăn rồi đây. Bạch Hạ đi ra ngoài xong cũng không quét sàn mà đi cho mèo ăn, hai chú mèo con ở trong nhà này, có bạn rồi nên chúng không thèm dính lấy bọn họ nữa. Bạch Hạ cho mèo ăn xong thì Hình Nhất Phàm cũng đã xào xong vài món đơn giản, Bạch Hạ đi rửa tay rồi ngồi vào bàn, ngửi thấy mùi thơm phức của món ăn trong không khí, nhìn thấy người đàn ông đang bưng canh ra, cô chủ động đứng dậy bới cơm ra. Bạch Hạ cầm lấy đũa, nếm thử đồ ăn, cô cười giơ ngón cái lên nói: “Anh giỏi quá!” Hình Nhất Phàm đưa tay vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô: “Mục tiêu của anh là làm cho em tăng thêm 2,5kg nữa trước đám cưới.” Bạch Hạ không khỏi khẽ trừng lớn mắt, cười không chịu: “Em không muốn, em không muốn không mặc vừa áo cưới đâu.” “Sẽ không đâu, anh xem rồi, em có mập thêm 2,5 kg nữa cũng có thể mặc vừa.” Hình Nhất Phàm thích cô bây giò, nhưng đồng thời, anh cũng không bận tâm nếu cô mập thêm chút nữa. Bạch Hạ mặc dù không muốn tăng cân, nhưng vẫn thấy đói bụng, ngồi xuống bắt đầu ăn cơm, thậm chí cô còn nghĩ mình có thể ăn tận hai bát to cơ! Hai người bàn về chỉ tiết của hôn lễ, họ cũng mong chờ cuộc sống sau hôn lễ, trái tim của Bạch Hạ ngọt ngào như: được ăn mật. Thật ra, chỉ cân có anh ở bên cạnh, thì những ngày tháng đó đều sẽ là những ngày bình yên và hạnh phúc. Dường như thứ mà cô mong muốn chỉ đơn giản như vậy thôi, chỉ cần được ở bên anh là đủ. Sau khi ăn xong, cả hai ra ngoài đi dạo một lát, trên đường về hai người lại đùa giỡn nhau giống như trẻ con, náo nhiệt cả đường về. Hai người chơi trò oẳn tù tì, ai thua sẽ phải cõng người còn lại, Bạch Hạ lúc nào cũng thắng anh, vậy nên một đường đi, cô thoả mãn tận hưởng tắm lưng to rộng vững chắc của Hình Nhát Phàm, cả đoạn đường đều vang lên tiếng cười khúc khích đầy vui sướng của cô không dứt. Cả một quãng đường vui vẻ, lúc về đến biệt thự thì cuối cùng Hình Nhất Phàm cũng thắng được một lần, Bạch Hạ nghĩ rằng thân hình nhỏ bé của mình có thể cõng được người đàn ông cao 1m85 này, nhưng Hình Nhất Phàm lại không muốn để cô cõng. Anh thực sự sợ không cẩn thận sẽ đè cô bị thương mắt, anh vòng tay ôm lấy eo cô nói: “Vậy chúng ta đổi một cách trừng phạt khác đi!” Bạch Hạ cảm tháy kì lạ hỏi: “Đổi gì chứ! Em có thể cõng anh mà, anh lên thử đi.” Lúc này đã ở ngay cạnh biệt thự rồi, xung quanh không một bóng người, lại được cây cối che khuất, Hình Nhất Phàm nâng cằm cô lên, đặt xuống một nụ hôn nồng nhiệt, anh muốn trừng phạt cô như vậy hơn là bị cô cõng lên. Một cái hôn dường như làm cho bầu không khí xung quanh nóng lên như thiêu đốt, Bạch Hạ bị anh hôn đến choáng váng hôi lâu mới nhận ra mình đang ở bên ngoài, không khỏi xấu hổ kéo anh vào trong biệt thự. Một nụ hôn dường như đã khiến người đàn ông đêm nay bắt đầu không an phận, Hình Nhát Phàm đương nhiên sẽ không tha cho cô.