“Triệu tổng, trong tay tôi có một tin tức vô cùng quan trọng, nhưng mà lần này tôi nghĩ phải có chút tiền…” *ÀI Vậy phải xem là tin tức gì.” Triệu Đống lập tức coi trọng. “Không phải tin tức của Lam tổng, mà là chuyện về công ty của ngài, quán cà phê chỗ cũ, 50 vạn.” Ánh mắt Triệu Đống hiện lên sự tức giận, nhưng mà anh ta thực sự muôn có được tin tức bên trong tập đoàn Bùi thị, anh ta đành phải nói: “Được. Tôi lập tức qua đó.” Triệu Đống đi vào quán cà phê, chỉ thấy nữ trợ lý đó đã tới rồi, cô ta còn rất bình tĩnh. Triệu Đống đưa 50 vạn đến trước mặt cô ta: “Nếu tin tức của cô không đáng tiền, tôi sẽ lấy lại một nữa, nếu có giá trị, tôi sẽ cho cô toàn bộ.” “Tin tưởng tôi đi Triệu tổng, tin tức này nhất định có giá trị.” Tiểu Lý vô cùng tự tin nói. “Được! Nói tôi nghe thử?” “Triệu tổng, công ty ngài có phải đang có chuyện gì không?” Tiểu Lý dò hỏi. Sắc mặt Triệu Đống lập tức tức giận: “Làm sao có thể? Công ty của tôi rất tốt.” Tiểu Lý tự nhiên không dám chọc anh ta giận, cô ta cười nói: “Vậy à?” Nói xong cô ta vội nói khẽ vào tai Triệu Đống: “Chính là Triệu tổng, tin tức lần này tôi nói cho ngài là tin tuyệt mật của công ty chúng tôi.” “Nói tôi nghe một chút.” Vẻ mặt Triệu Đống đanh lại. “Hôm nay lúc tôi mang tư liệu khẩn cấp cho Bùi tổng, cô ta và Lam tổng đang họp, lúc của phòng hội nghị mở ra, tôi nhìn thấy tiêu đề của buổi hội nghị trên màn hình chiếu.” “Là tiêu đề gì?” Triệu Đống lập tức khẩn trương. “Trên đó viết, kế hoạch hạng mục thu mua anh đoàn Triệu thị. Triệu tổng, anh phải cẩn thận, Bùi tổng của chúng tôi bắt đầu nhìn ngó công ty của ngài rồi, đang dự tính thu mua. Nội tâm Triệu Đống khiếp sợ, nhưng trên mặt kiên trì trấn định, nói với cô ta: “Cô xác định không nhìn lầm?” “Tôi xác định! Vô cùng chính xác.” Tiểu Lý gật đầu. *Được! Cầm tiền của cô đi, đi thôi!” Triệu Đống giờ phút này rơi vào trầm tư, Bùi Nguyệt Hoàng quả nhiên đang tính toán thu mua, hơn nữa còn lập một tổ hạng mục. Tiểu Lý cầm tiền nhanh chóng rời khỏi. Hơn nữa cô ta cũng tính toán sẽ rời khỏi tập đoàn Bùi thị. “Chết tiệt! Dám không để tôi vào mát!” Triệu Đống tức giận đấm mạnh xuống bàn, làm khách hàng xung quanh đều giật mình quay đầu nhìn anh ta. Triệu Đống lập tức đứng dậy rời đi, trong lòng anh ta sớm đã tức giận điên lên. Bùi Nguyệt Hoàng muốn thu mua công ty của anh ta cũng không dễ dàng như vậy, cho nên phải đánh lâu dài. Trên thương trường, chiến thuật cùng thực lực anh ta có thể không bằng Bùi Nguyệt Hoàng. Nhưng Triệu Đống nghĩ trong lúc này, nếu tình cảm của Bùi Nguyệt Hoàng thát bại, đối với cô mà nói chính là một đả kích trầm trọng, cho nên anh ta quyết định xuống tay ở phương diện này. Anh ta muốn khiến Bùi Nguyệt Hoàng nghi ngờ tình yêu của Lam Thiên Thần đối với cô, với sự tín nhiệm của cô. Hiện tại Dương Điềm Điềm cùng anh đã có 2 lần tiếp xúc, hơn nữa hết thảy đều hoàn mỹ. Chỉ cần lại có nhiều hơn 2 làn này, liền có thể để Bùi Nguyệt Hoàng biết chuyện. Triệu Đống bắt đầu suy nghĩ làm sao để Lam Thiên Thần cùng Dương Điềm Điềm gặp nhau lần nữa, hơn nữa còn tiếp xúc thân mật? Triệu Đống còn cần nhiều cơ hội tình báo hơn để tạo ra sự kiện này. Triệu Đống lại gọi cho Tiểu Lý, nếu cô ta tiếp tục cung cáp tình báo cho anh ta, ưu đãi của anh ta cho cô ta tuyệt đối sẽ không ít. Tiểu Lý đương nhiên tận sức tận lực báo cho anh ta hành trình của Lam Thiên Thần cùng Bùi Nguyệt Hoàng.