Làm sao có thể chứ? Người đàn ông tốt như Lam Thiên Thần, sao có thể có chuyện xấu này? Tin này nhất định là giả! Trong đầu Bạch Hạ lập tức nảy lên ý nghĩ này, cô lập tức cằm ipad chạy tới thư phòng. “Nhất Phàm, có chuyện rồi.” Bạch Hạ gấp đến độ đẩy mạnh cửa, vọt vào thư phòng. Hình Nhất Phàm đang xử lý chuyện công ty nhà mình, nhìn thấy cô khẩn trương rồi loạn chạy vào liền hoảng sợ: “Em làm sao vậy?” “Không phải em làm sao, anh xem này, anh em tốt của anh xảy ra chuyện rôi.” Bạch Hạ đưa ipad cho anh. Hình Nhất Phàm rất nhanh xem qua tin tức một lần, sau khi xem xong, trong lòng anh không khỏi toát ra một cỗ tức. giận, hừ lạnh một câu: “Hạng người vô sỉ.” “Không, anh phải tin tưởng Lam Thiên Thần không phải người như thế, anh hiểu rõ anh ấy như vậy, anh ấy khẳng định không phải loại người xằng bậy.” Bạch Hạ trong khoảng thời gian ngắn hiểu lầm lời nói của anh. Hình Nhất Phàm không khỏi buồn cười giải thích: “Anh không mắng Lam Thiên Thần, mà là cái người bịa đặt kia, Thiên Thần là người thế nào anh hiểu rõ nhát.” “Vậy anh có thể giải thích với Nguyệt Hoàng một chút không? Để chị ấy không hiểu lầm Lam Thiên Thần.” Bạch Hạ lo lắng. “Anh phải hỏi Thiên Thần trước xem chuyện gì xảy ra.” Hình Nhất Phàm nói xong liền lấy điện thoại gọi cho Lam Thiên Thần. Lam Thiên Thần lúc này đang chạy về hướng sân bay, điện thoại hiển thị báo Hình Nhất Phàm gọi đến, anh tự nhiên mở nghe. *Alo, Nhát Phàm.” Lam Thiên Thần nghe máy. “Cậu có phải là đã đắc tội ai không? Có chuyện gì phiền toái cứ việc nói cho mình biết.” Lam Thiên Thần bị hỏi liền sửng sốt, nhíu mày hỏi: “Làm sao vậy? Chuyện gì khiến cậu quan tâm mình vậy?” Hình Nhất Phàm nghe khẩu khí của anh, sợ là anh không biết chuyện trên mạng, bằng không anh chính là người lo lắng bối rối nhát. “Cậu hiện tại đang lái xe sao? Vậy cậu tấp vào bên đường một chút, xem tin tức đang hot nhất trên mạng hiện tại. Mình nghĩ cậu đang bị ai đó trả thù.” “Cái gì?” Lam Thiên Thần lập tức phanh xe, chuyển đến bên đường dừng xe lại, anh lấy điện thoại chọn vào khuông tìm kiếm, lập tức phía dưới hiện lên tin tức của anh. Anh lập tức mở ra, đúng vào trang Bạch Hạ vừa xem kia, Lam Thiên Thần nhíu chặt mày, nhìn chằm chằm chuyện xấu kia của mình, lúc nhìn đến hình ảnh, hô hấp anh không khỏi cứng lại, lần này mới là lần đầu anh nhìn rõ gương mặt Dương Điềm Điềm. Anh mới ý thức được, cô gái ba lần đụng vào người anh kia chính là cùng một người. Thậm chí, thân là diễn viên chính trong chuyện xấu kia, anh vừa liếc mắt liền nhìn rõ đây là ác ý bày ra, mục đích là bêu xấu anh, tạo ra chuyện anh ở bên ngoài… ngoại tình. “Nguyệt Hoàng.” Lam Thiên Thần siết chặt điện thoại, trong lòng nháy mắt rối bời, mặc kệ người khác bôi đen anh như thế nào, nhưng người bị tổn thương nhất trong chuyện này chính là vợ anh. Xe của Lam Thiên Thần liền tựa như một tia chớp màu xanh, lập tức chuyển hướng trở về tập đoàn Bùi thị. Giờ phút này, nhân viên của tập đoàn đều đã biết chuyện này, ồn ào huyên náo, một đám nhân viên đang chờ xem tiếp diễn biến. Có người nói, Lam Thiên Thần khẳng định sẽ lập tức bị đá ra khỏi tập đoàn Bùi thị, hôn lễ của bà chủ cũng sẽ thất bại. Cũng có một đống người nghi ngờ ánh mắt của Lam Thiên Thần, thế nhưng lại không cần một nữ thần như Bùi Nguyệt Hoàng mà đi ngoại tình cùng một người nổi tiếng nho nhỏ? Chẳng lẽ chính là ham muốn đối phương trẻ tuổi? Tóm lại, lời đồn nỗi lên bốn phía, các lời đồn đoán cũng vô cùng đa dạng, tóm lại bọn họ vây xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện. Khúc Hạo đã nghĩ xong biện pháp liên hệ Vương Lượng, muốn cùng gã bàn giá cả bán đứt chuyện này. Nhưng mà Vương Lượng lấy tiền của Triệu Đống, lúc này gã đã trốn đi, Triệu Đống cũng không để gã tiếp xúc với người của Bùi thị. Vương Lượng cũng biết, loại này chỉ có thể kiếm tiền một phía, bằng không thanh danh nghề nghiệp của gã liền xong.