“Đây là họa tiết hoa sen, nhưng nó không giống hoa sen nước thông thường, giống như hoa sen tuyết trên dãy núi Thiên Sơn. Màu trắng tinh khiết, kiêu hãnh, cảm giác rất linh thiêng.” Tưởng Hân Vy nói lên ý kiến của mình.
Tưởng San ở bên lập tức vui mừng nói: “Cháu thật là có con mắt tinh tường, nhìn ra được đây không phải là hoa sen tuyết bình thường. Đúng vậy, đây là linh cảm cô tìm được từ hoa sen tuyết Thiên Sơn.” Tưởng San không khỏi đầy yêu thích nhìn cô: “Nếu ba mẹ cháu đã giao cháu cho cô huấn luyện thì từ nay về sau cháu cứ theo bên cạnh cô đi! Những gì có thể dạy cô đều sẽ dạy cho cháu.” *Cảm ơn cô, cháu nhát định sẽ không phụ lòng mong đợi của cô.” Tưởng Hân Vy cảm thấy thụ sủng nhược kinh, nhưng cô thật lòng hy vọng rằng mình có thể học được thêm bản lĩnh ở đây, hiện thực hóa ước muốn của mình. Sau đó, Tưởng San đưa cô đi tham quan cửa hàng quần áo, váy cưới và lễ phục của bà. Ở đây, chỉ cần là loại quần áo mà bạn có thể nghĩ đến, Tưởng San đều có, hơn nữa chúng còn có chất lượng cao hơn nhiều so với những bộ quần áo trên thị trường. Tưởng San không muốn tạo thêm áp lực cho cô, cũng không muốn đè ép thiết kế và cản trở ý tưởng của cô. Thiết kế là một thứ có hồn, chỉ cần biết rõ linh hồn của thiết kế ở đâu thì sẽ có thể tạo ra giá trị tốt hơn. Tưởng Hân Vy có văn phòng riêng, nơi cô có thể tự do thiết kế các tác phẩm của riêng mình. Tưởng San sẽ đưa ra những ý kiến xác đáng để giúp cô cải thiện hơn. Trên đảo, hai ngày trước đám cưới, cả nhà họ Tưởng đều đã đến. Vào lúc này, trên bãi biển của hòn đảo, một gia đình bốn người đang đi dạo trên bãi biển. Đường Tư Vũ đang đội một chiếc mũ che nắng, trên người mặc một chiếc váy dài hai dây, bên ngoài là áo cardigan mỏng nhẹ, cảm giác rất thoải mái. Hình Liệt Hàn mặc quần dài mỏng, phối với áo phông sẫm màu, vì chăm chỉ tập thể thao, nên dáng người của anh rất rắn chắc, đường nét cơ thể rất quyến rũ, mang đầy khí tức của một người đàn ông trưởng thành. Mà trước mặt cặp đôi đang đang thong thả bước đi là một cặp anh em đang nắm tay nhau bơi đùa vui vẻ ở vùng nước nông. Hình Dĩ Hi trông nom em gái mình chơi đùa, còn Hình Vũ Điềm thì dậm chân trong nước, một lúc sau nước bắn ra làm ướt luôn quần của anh cả. “Anh ơi, chơi vui lắm!” Hình Vũ Điềm cười híp cả mắt, thử bước vào vùng nước sâu hơn. Lúc này, một cơn sóng nhẹ ập đến, Hình Dĩ Hi lúc này đã gần một mét tám, ngay lập tức nhắc bổng em gái mình lên một cách dễ dàng. Sau khi tránh được làn sóng, cậu lại đặt cô bé xuống. “Anh ơi, có vỏ sò, ở đằng đó, anh nhặt giúp em được không?” Cô nhóc nhìn thấy một chiếc vỏ sò sáng bóng dưới nước liền phần khích kêu lên. Hình Dĩ Hi lập tức vươn chân dài bước sang, vươn tay nhặt lên, bèn nhìn thầy là một vỏ sò màu trắng rát đẹp. Cô nhóc cầm nó trong tay, vui vẻ xoay vòng vòng, rồi chạy đến bên daddy với mami, đắc ý nói: “Daddy, mami, con nhặt được vỏ sò rồi này.” Hình Liệt Hàn mỉm cười, cúi người xuống, khen con gái: “Tiểu Vũ Điềm giỏi ghê ta.” “Con muốn nhặt tiếp.” Cô nhóc lại vui vẻ nhảy nhót chạy về phía trước. Lúc này, vừa đúng là thời khắc hoàng hôn, trên bãi biển cát trắng mịn màng và yên tĩnh này, khung cảnh một gia đình bốn người hạnh phúc hoà thuận vô cùng ấm áp. Nơi tổ chức tiệc cưới đã được bồ trí đầy đủ, các chỉ tiết vẫn đang được hoàn thiện. Trong ngày cưới, toàn bộ hiện trường sẽ được trang trí bằng hoa tươi, đây sẽ là một lễ cưới thơm ngát và hoàn hảo. Khi ngày cưới sắp đến, Bạch Hạ không khỏi bát đầu cảm thấy có chút lo lắng. Mặc dù cô đã có một số kinh nghiệm sau đám cưới của Bùi Nguyệt Hoàng, nhưng đến lượt mình cô mới phát hiện, phải đối mặt với nhiều khách khứa như vậy, cô rất khẩn trương! Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm đã chụp một bộ ảnh cưới lãng mạn trong những ngày vừa qua, vào ngày cưới, bộ ảnh cưới của họ sẽ được bày ở hiện trường và chiếu trên màn hình. Ảnh của họ gần như là ảnh chân thật, không hề qua chỉnh sửa. Hình Nhất Phàm không thích phải tạo dựng mắt công sức nên những bức ảnh này chính là ghi lại cảnh ân ái của họ trên đảo ngày nay. Hình Nhất Phàm đã nhờ người chụp theo ý họ nên những bức hình rất thật, ghi lại những hình ảnh tình tứ thường ngày của họ. Chớp mắt, chỉ còn một ngày là đến hôn lễ, khách đến sớm đều đã được sắp xếp nơi ở trong khách sạn, ví dụ như gia tộc nhà họ Ôn, Hình Nhất Nặc cũng dẫn con gái đến từ sớm, còn có vài người là đối tác kinh doanh của Hình Liệt Hàn trong giới kinh doanh, bạn bè cả đời của cụ Hình, Tưởng San, Tưởng Hân Vy và ba mẹ của cô ấy, Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần cũng đều đến từ sớm. Đêm trước ngày cưới, bên trong khách sạn ở đây vô cùng náo nhiệt. Những người anh em thân thiết của Ôn Lệ Sâm và Hình Liệt Hàn, những người chị em tốt của Đường Tư Vũ và Tô Hi đã để bọn trẻ lại cho người lớn chăm sóc, bọn họ có lẽ cũng đã rát lâu rồi không tụ họp một bữa đàng hoàng. Lúc này, bọn họ chọn ban công tầng thượng trên một biệt thự, dọn một bàn đồ ăn đêm, mở hai chai rượu đỏ, vừa nói về cuộc sống tương lai, vừa nói về con cái gia đình nội trợ, rất thú vị và độc đáo. Thời khắc vui vẻ, thoải mái, tiếng cười không ngớt vang lên, thỉnh thoảng có vang lên tiếng cười trầm thấp của đàn ông.