Trong lòng anh, Hạng Kình Hạo giống như một người em trai, nên anh cũng hi vọng cậu ấy và Hình Nhát Phàm có thể trở thành bạn tốt, tương lai cũng có thể cùng nhau phát triển trên phương diện học thuật. Chiếc xe đen nhỏ đỗ lại bên thảm cỏ bên ngoài phòng hóa trang, ba người xuống xe, Hình Nhất Phàm nhìn đồng hồ, 8h40, anh nói với Hạng Kình Hạo: “Kình Hạo, chúng ta vào thôi!” “Được, đi thôi!” Hạng Kình Hạo gật đầu. Hình Liệt Hàn nói với Hạng Kình Hạo: “Anh đi giúp ba mẹ chào hỏi khách, Kình Hạo giao cho em đấy.” “Hình đại ca, yên tâm, em không cần ai để ý.” Hạng Kình Hạo nhếch mi cười, Hình Nhất Phàm mang Hạng Kình Hạo đi vào phòng hóa trang, giờ phút này, nhóm Bạch Hạ hóa trang xong đang ngồi ăn điểm tâm, thợ trang điểm nhìn hai đại soái ca, không khỏi oa lên một tiếng, hôm nay. chú rễ và phù rễ đều là những nhân vật xuất sắc. *Vợ tôi đâu?” Hình Nhất Phàm trầm thấp hỏi. “Bạch tiểu thư đang trên lầu nghỉ ngơi, mọi người đã make up xong rồi.” “Được, thế thì chúng ta bắt đầu thôi! Cứ làm đơn giản cho tôi là được.” Hình Nhất Phàm nói với bên cạnh Hạng Kình Hạo: “Bộ quân áo này của cậu không tệ, có cân thêm áo ngoài không?” Hạng Kình Hạo cúi đầu nhìn: “Tôi mặc bộ này đi!” “Được!” Hình Nhất Phàm cũng không có cách nào để thay bộ mới cho anh ta. Thợ trang điểm bắt đầu make up cho chú rễ và phụ rẻ của anh. Thật ra cũng chẳng cần làm gì nhiều, chỉ cần sửa lại kiểu tóc và tóc mai chỉnh lại một chút là được. Một nhân viên bưng trà nước lên lầu, khi cô ấy đặt trà xuống liền nói với Bạch Hạ: “Bạch tiểu thư, nhóm Hình tiên sinh đã tới rồi.” Vừa nghe đến chữ này, Bạch Hạ tò mò hỏi: “Phù rẻ cũng tới rồi chứ?” “Đều đã tới.” Tưởng Hân Vy đang đứng bưng chén nước lập tức nhìn qua, cô nhìn nhân viên viên phục vụ: “Trông phủ rẻ như: thế nào?” “Đẹp trai như chú rẻ!” Nhân viên cười nói. Tưởng Hân Vy lắc lắc đầu: “Thế chút nữa gặp đi.” Cô cũng không phải không biết xấu hổ mà đi ngó xem anh thế nào, hẳn là một người trẻ tuổi đẹp trai đi! Dưới lầu, Hình Nhất Phàm và Hạng Kình Hạo đã xong xuôi, Hạng Kình Hạo còn thừa dịp trang điểm mà chợp mắt một lúc. Khi nhóm nhân viên hóa trang thu thập lại đồ đạc, mọi người đỏ mặt, bọn họ còn chưa bao giờ gặp cùng lúc hai người đẹp trai như thế này đâu. “Kình Hạo, bên cạnh có phòng nghỉ, cậu sang đấy nghỉ đi, nửa giờ nữa tôi cho người tới gọi.” Hình Nhất Phàm nói với anh. Đôi mắt Hạng Kình Hạo lóe sáng, chằng chịt tơ máu, anh gật đầu: “Được, tôi đi ngủ một chút, nhớ nhắc tôi đấy, tôi không muốn bỏ lỡ hôn lễ của cậu.” “Được!” Hình Nhất Phàm cười gật đầu. Hạng Kình Hạo liền vào phòng nghỉ ngơi, Hình Nhất Phàm lên lầu, lúc này nhân viên cũng đã mặc xong váy cho Bạch Hạ, Tưởng Hân Vy thấy chỉ có mình anh lên, cô không khỏi liếc nhìn phía sau anh, vị phù rể kia thật là thần bí. Đến bây giờ vẫn chưa thấy mặt mũi anh thế nào. Bạch Hạ thấy chỉ có mình Hình Nhất Phàm, không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Phù rễ hôm nay không đến sao?” “Cậu ấy đang nghỉ ngơi, một chốc nữa rồi gọi.” Hình Nhất Phàm nói xong, mỉm cười đi đến bên cạnh: “Còn chưa thay váy cưới à?” “Sắp rồi đây.” Bạch Hạ mím môi cười. Lúc này chỉ còn Tưởng Hân Vy và Bạch Hạ, cô thấy Hình Nhất Phàm đến, tự nhiên mình lại thành cái bóng đèn, cô cười nói: “Anh Nhất Phàm, chị dâu, em xuống trước chờ hai người.” “Được, em vắt vả rồi.” Hình Nhất Phàm cười với cô. “Em vui còn không hết này!” Tưởng Hân Vy nói xong, đẩy cửa ra ngoài. Bạch Hạ nắm lấy cánh tay anh, nghiêng mặt nói: “Thế nào, em trang điểm đẹp không?” Hình Nhất Phàm nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, má hồng môi đỏ, khiến anh hô hấp hơi gấp, ngón tay đưa đến môi cô.