Bùi Nguyệt Hoàng liền quay đầu lại nhìn. Bên cạnh chân cô, một bé gái khoảng một tuổi đang bi bô liên hồi, có vẻ như nhận nhằm cô thành mẹ của bé. Cánh tay nhỏ xíu của bé gái ôm lấy chân cô, ngắng đầu lên gọi: “Mẹ…” Trái tim của Bùi Nguyệt Hoàng như muốn tan chảy, cô vui vẻ nhìn bé gái, dùng tiếng anh nói chuyện với bé: “Chị không phải mẹ của em đâu!” Bé gái cũng nhận ra mình nhận nhầm người, nhưng dáng vẻ ngốc nghếch đáng yêu của cô bé khiến Bùi Nguyệt Hoàng chỉ muốn ôm bé vào lòng. Bỗng nhiên, một cô gái trẻ đi tới, ngại ngùng mỉm cười với Bùi Nguyệt Hoàng: “Xin lỗi, đây là con gái tôi! Làm phiền cô rồi.” “Không sao, bạn nhỏ này rất đáng yêu.” Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười. Cô gái kia bế bé gái đi, Bùi Nguyệt Hoàng vẫn nhìn theo bọn họ. Bàn tay nhỏ bé của bé gái còn với về phía cô. Bùi Nguyệt Hoàng thở dài: “Đáng yêu quá đi mât! Lam Thiên Thần ngồi ở đối diện chứng kiến toàn bộ chuyện này, liền mỉm cười: “Em thích trẻ em sao? Có muốn sinh cho anh một đứa không?” Trước đây Bùi Nguyệt Hoàng có chút ngần ngại về chuyện sinh con, nhưng hiện giò cô lại động lòng. Nhìn Lam Thiên Thần ở đối diện, cô tưởng tượng tới bé con của hai người trông sẽ như thế nào nhỉ? Lam Thiên Thần thấy cô ngại ngùng, anh mỉm cười nói: “Thôi được rồi, tạm thời chúng ta không nhắc tới chuyện này nữa.” Bùi Nguyệt Hoàng lại ngẳng đầu lên nói: “Thiên Thần, chúng ta sinh một đứa đi! Em cũng không còn trẻ nữa.” “Em đâu có lớn tuổi chứ?” Lam Thiên Thần lập tức phản bác, sợ cô lại lo nghĩ về tuổi tác của mình, anh không muốn cô suy nghĩ như vậy! Bùi Nguyệt hoàng bị anh chọc cười: “Được rồi mà, đừng lo, em không suy nghĩ chuyện đó đâu, em chỉ nói thật thôi mà! Em không muốn làm sản phụ lớn tuổi.” Lam Thiên Thần nắm chặt tay cô: “Trong mắt anh, em là nữ thần. Có thể lấy em làm vợ là phúc cả đời này của anh.” Bùi Nguyệt Hoàng thật sự cảm nhận được tình yêu của Lam Thiên Thần, cô mím môi mỉm cười: “Em biết, không phải chúng ta đang bàn chuyện có con sao! Hơn nữa, em thật sự rất muốn chúng ta có con, em cảm thấy trẻ em rất đáng yêu.” Lam Thiên Thần nghe xong thì có chút ngạc nhiên: “Thật sao? Em chắc chắn năm nay em muốn có con chứ?” “Ừm! Trước đây em áp lực khá nhiều về chuyện này, vì vậy tình trạng sức khỏe không phù hợp để có con cho lắm. Gần đây được nghỉ nơi tốt nên em dự định từ giờ trở đi, chúng ta bắt đầu chuẩn bị có con đi!” Bùi Nguyệt Hoàng nói. Lam Thiên Thần bị quyết định bất ngờ của cô làm không phản ứng kịp, trong lòng cũng không khỏi mừng rỡ. Anh rất muốn bọn họ có con, nhưng nghĩ tới cảnh cô mang thai vất vả anh lại đau lòng. Bùi Nguyệt Hoàng chống cằm, mỉm cười hỏi: “Dọa anh sợ rồi sao?” “Không có! Em quyết định là được, nghe lời em.” Lam Thiên Thần nắm tay cô. Bùi Nguyệt Hoàng không nhịn được mà lại tiếp tục nhìn sang bé con kia. Bé con đang ngồi trong ghế dành cho trẻ em, ánh đèn chiếu xuống trông thật đáng yêu, giống như một thiên sứ vậy. Cô quyết định, cô sẽ sinh con. Trong nước, chớp mắt đã hai ngày trôi qua. Đêm nay đoàn thiết kế của Tưởng San sẽ xuất phát tới nước M, Tưởng Hân Vy đã tăng ca liên tục mấy buổi tối, có chút mệt mỏi. Sắp xếp đô đạc xong, Tưởng San gọi Tưởng Hân Vy vào văn phòng dặn dò. “Hân Vy, lần này cháu đi cùng bọn họ, cô không thể ở bên cạnh cháu được, phải tự biết chăm sóc bản thân nhé.” Tưởng San dặn dò. “Cô yên tâm! Cháu sẽ cố gắng phối hợp với các đàn anh đàn chị làm việc, hoàn thành tốt buổi biểu diễn lần này.” Tưởng Hân Vy mỉm cười. “Cô biết cháu rất cố gắng, nhưng dù sao cháu cũng là người mới vào nghề, có thể sẽ phải nếm chút khổ sở. Cháu phải chuẩn bị tâm lý cho tốt đấy.” “Cháu biết mà, cháu không sợ khổ. Cháu còn trẻ, sức lực dồi dào.” “Được, cứ liên lạc với cô bất cứ lúc nào, cô sẽ dặn dò mọi người quan tâm tới cháu.”