Bạch Hạ nhẹ nhàng gật đầu: “Được.” Ba chiếc xe màu đen đi thẳng đến Hình gia, sớm đã nghe nói hai người đột nhiên muốn về nước, Tưởng Lam cũng đã chuẩn bị một bàn thức ăn ngon chờ bọn họ trở về. Chỉ là, trong điện thoại, bà cũng không hỏi con trai xem làm sao lại đột nhiên về như vậy, dựa theo kế hoạch của hai người, thì còn phải hơn nửa tháng nữa mới về nước cơ mà? Mặc dù Tưởng Lam tò mò, cũng phải chờ hai người trở về nói rõ lý do, lúc này bà đang bận rộn trong bếp. Hình Liệt Hàn ở công ty, Đường Tư Vũ cũng có công việc, hai đứa nhóc đều đang đi học, nên lúc này trong nhà khá là yên tĩnh. Xe của Hình Nhất Phàm lái vào nhà, Tưởng Lam tự mình ra đón hai người, Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ nhìn thấy bà, liền đồng thanh hô một tiếng: “Mẹ.” Tưởng Lam mỉm cười đáp, cũng tò mò hỏi: “Sao đột nhiên lại về rồi? Không phải còn muốn đi những nước khác sao?” Trong ánh mắt của Hình Nhất Phàm, lộ ra vẻ mừng rỡ, nói với mẹ: “Mẹ, mẹ đoán xem?” Tưởng Lam nhìn con trai thứ hai của mình vui vẻ như vậy, chỉ cần đoán một chút là biết ngay, vậy nên bà cũng vui theo nói: “Sẽ không phải là Hạ Hạ có rồi đầy chứ?” Hình Nhất Phàm hơi ngạc nhiên, đúng là mẹ anh có khác, vừa đoán cái đã đúng. Trên mặt Bạch Hạ nở một nụ cười xáu hổ, đã nói rõ đáp án rồi, Hình Nhất Phàm vẫn không trả lời, Tưởng Lam đã kích động đi lên phía trước, cầm lấy tay Bạch Hạ nói: “Hạ Hạ, mẹ đoán đúng rồi đúng không?” “Vâng! Con có thai rồi.” Bạch Hạ cười trả lời. Tưởng Lam vui mừng nhướng mày, bà còn đang nghĩ không biết bao giờ con dâu thứ hai mới có con! Không ngờ, niềm vui đến nhanh như vậy, vừa mới kết hôn mà đã có rồi. “Quá tốt rồi, Tưởng gia chúng ta lại có thêm con thêm cháu rồi.” Tưởng Lam cũng cực kỳ vui vẻ, nắm tay Bạch Hạ nói: “Nhanh vào nhà nghỉ ngơi đi.” Hình Nhất Phàm đi ở đằng sau không ai để ý đến anh, nhưng mà, anh cũng không có ý kiến gì, nhanh chóng đi theo. Bạch Hạ cũng rất vui vẻ, đặc biệt là khi mẹ chồng cô vui như vậy, Tưởng Lam bảo Hình Nhất Phàm rót một cốc nước mang ra, còn bà thì cẩn thận hỏi xem các triệu chứng mang thai thời kỳ đâu của Bạch Hạ. “Mẹ, bây giờ con vẫn tốt, không có phản ứng nôn nghén.” Bạch Hạ cười nói. “Vậy là tốt rồi, nếu mà nôn nghén thì sẽ rất khó chịu, sau này con muốn ăn gì, thì cứ nói với mẹ, mẹ làm cho con ăn.” Tưởng Lam thân mật nói. “Con cũng sẽ ở bên cạnh, chăm sóc tốt cho cô ấy.” Hình Nhất Phàm nói. “Đúng, tạm thời con cũng không phải đến công ty nữa, chăm sóc Hạ Hạ thật tốt mới là quan trọng.” Tưởng Lam dặn dò con trai. Giữa trưa, Hình Chính Đình cũng trở về, Hình Liệt Hàn với Đường Tư Vũ nghe nói bọn họ trở về, cũng cùng nhau về nhà. Trên bàn ăn, nghe được tin tốt này, cả nhà đều vô cùng vui vẻ, ngày mai Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm sẽ đi khám thai, kiểm tra xem tình hình của thai nhi. Nước M, sáng sớm, một chiếc máy bay tư nhân cỡ lớn từ mặt đất lao thẳng lên bầu trời, Hạng Kình Hạo rời đi. Bởi vì anh đi chuyên bay sớm, nên chỉ nhắn tin cho Tưởng Hân Vy, rồi lên máy bay cùng với trợ lý. Tưởng Hân Vy đang ở trong phòng thì nhận được tin nhắn của anh, cô thở ra một hơi, cũng không biết là cảm giác gì, tóm lại, cũng khiến cô cảm thấy có chút hoảng hót. Cô cũng không ngòi ngây người lâu, bởi vì còn rất nhiều việc mà cô phải làm. Nước F, đây là nơi ngắm cực quang tốt nhát. Bùi Nguyệt Hoàng cùng Lam Thiên Thần đã đến nơi, nháy. mắt một cái hai người họ đã đi du lịch hơn nửa tháng rồi, trong khoảng thời gian du lịch này, trừ lần gặp nguy hiểm kia ra, thì mọi chuyện đều rất thuận lợi. Lúc này, bọn họ đặt được một căn phòng băng có vị trí tốt nhất để thưởng thức cực quang, ở nơi tràn ngập bí ẩn của vũ trụ này.